THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 274

Trên tay hắn còn xách mấy thang thuốc, ân cần hỏi han Vân Phỉ,

nhưng điều kỳ lạ là sắc mặt của nàng vẫn tươi tỉnh, không giống như vừa bị
ngất xỉu.

Vân Phỉ bảo Phục Linh đóng cửa lại, xong mới chỉ những thang thuốc

trên tay y, cười tươi: “Tống đại ca, A Tông không hề bị lao, thuốc này sắc
xong huynh lén đổ đi là được.”

Tống Kinh Vũ ngẩn ra, sau đó hiểu ngay, dò hỏi: “Tiểu thư muốn A

Tông giả bệnh để được về Kinh Châu sao?”

Vân Phỉ gật đầu: “Đúng vậy, có điều ta lo là cho dù A Tông bị bệnh

thì Úy thừa tướng cũng không chịu để nó vể nên ta quyết định ở lại làm con
tin, để A Tông được về.”

Tống Kinh Vũ cả kinh, vội vàng nói: “Như thế không ổn lắm.”

Vân Phỉ giơ tay lên: “Huynh nghe ta nói xong đã.” Nàng cười thật

tươi, chậm rãi nói: “Sau khi huynh hộ tống A Tông về Kinh Châu thì mang
theo vài người đáng tin đến kinh thành, cải trang thành người của Tần
Vương, tìm cơ hội cướp ta đi. Như vậy thì ngay cả Úy Trác cũng phải bó
tay.”

Đây quả là một diệu kế, Vân Tông có thể danh chính ngôn thuận rời

khỏi kinh thành, Vân Phỉ cũng có thể thoát khỏi nơi đầy nguy hiểm rình rập
này. Tần Vương từng phái người hại A Tông, bây giờ cướp đi Vân Phỉ thì
tuyệt đối không ai nghi ngờ.

Vân Phỉ nói: “Sau khi huynh đến kinh thành thì đừng lộ diện, thuộc hạ

của Úy Đông Đình biết mặt huynh. Huynh ở lại kinh thành, phái người liên
hệ với ta, đây là tín vật.”

Vân Phỉ thuận tay đưa dây buộc tóc màu đỏ của mình cho hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.