THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 293

mà là con gái của ông Trương bán thịt ở ngoài thành thì y có tốt với nàng
thế không chứ?

Nghĩ tới đây, chút mầm móng tình yêu vừa nảy lên trong lòng nàng

liền bị ngắt bỏ một cách không thương tiếc. Đáng tiếc là mấy cái mầm này
có sức sống quá dẻo dai, lửa đốt không chết, gió xuân thổi tới là lại nảy
mầm. Những việc Úy Đông Đình làm cho nàng giống như không ngừng
nhen lửa trong lòng nàng, dẫn dụ những cái mầm kia đội đất chui lên một
cách mạnh mẽ.

Cho nên, mỗi khi ở bên cạnh y, Vân Phỉ không ngừng thầm nhổ cỏ

mầm, lúc nào cũng cảnh tỉnh mình không được bị y làm cảm động, không
được để y làm động lòng, nội tâm giằng xé rất khổ sở.

Trước khi Tống Kinh Vũ đi, hai người đã hẹn nhau vào ngày thứ hai

mươi thì bảo Phục Linh tới hiệu thuốc Hạnh Lâm để nối liên lạc với người
của hắn.

Phủ tướng quân canh gác nghiêm ngặt, không thể cướp người ở trong

phủ nên chỉ có thể thực hiện ở bên ngoài. Cho nên Vân Phỉ bắt đầu lấy cớ
ra ngoài, để sau này Tống Kinh Vũ đến kinh thành rồi, nàng đột nhiên ra
ngoài thì Úy Đông Đình sẽ sinh nghi.

Thế là cứ cách năm sáu ngày là nàng lại dẫn Phục Linh ra phố một lần.

Mỗi lần ra ngoài, quản gia Úy Thiếu Hoa lại như sắp ra trận, phái rất nhiều
người theo bảo vệ, cho dù là trên phố xá sầm uất, trước sau xe ngựa cũng
luôn có hơn hai mười người bao quanh.

Ngày nào Vân Phỉ cũng giơ ngón tay ra tính nhẩm, cuối cùng cũng tới

ngày hẹn liên lạc lại với Tống Kinh Vũ. Ăn sáng xong, nàng nói với Phục
Linh: “Em đến hiệu thuốc Hạnh Lâm nhờ Chương đại phu hốt ít thuốc
thanh nhiệt hạ hỏa về đây, lưỡi của ta hơi đau.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.