THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 295

Úy Đông Đình nhìn ra chỗ sơ hở. Lần này, bất luận thế nào cũng không thể
xảy ra sơ suất.

Đang nghĩ ngợi mông lung, quyển sách trong tay nàng bị ai đó giật

lấy.

Nàng giật mình, chưa kịp quay đầu lại thì đã bị ôm vào một lồng ngực

rộng vững chãi và ấm áp.

Không cần nhìn thì nàng cũng biết là Úy Đông Đình. Ở chung với

nhau nửa tháng trời, ngày nào cũng thân thiết nên nàng đã quá quen với hơi
thở của y, Nàng nghiêng người liếc y một cái, hơi bĩu môi. Vẻ mặt vốn là
không vui kia lại đễ thương xinh đẹp không sao tả xiết, hớp hồn người ta.

Y không nén được nên cúi đầu hôn lên đôi môi xinh xắn kia, mút thật

mạnh.

Ánh dương ấm áp chiếu qua những kẽ lá nho thành những tia sáng

nhỏ, soi sáng đôi mày kiếm đầy khí khái cùng đôi mắt sâu thẳm của y,
giống như là một vùng biển xanh êm ái. Giây phút ấy, nàng bỗng thấy mình
động lòng. Có lẽ đây là lần cuối cùng ở bên cạnh y. Không biết tại sao,
trong lòng nàng thoáng thấy hơi áy náy cùng không nỡ. Lần đầu tiên, nàng
phá lệ, bắt đầu nếm thử chiếc hôn này.

Khoảng thời gian này ngày nào y cũng tập luyện nên kỹ thuật hôn đã

tiến bộ rất nhiều, môi kề môi, lưỡi vờn lưỡi, nhẹ nhàng quấn quýt làm
người ta phải say lòng. Nhưng nàng lập tức cảnh tỉnh mình tất cả chỉ là ảo
ảnh, là bọt nước, là trò lừa bịp người. Y chỉ muốn mê hoặc nàng, sau đó
khiến nàng toàn tâm toàn ý bán mạng cho y. Nàng cần phải nhanh chóng
thoát khỏi cái bẫy ngọt ngào, vũng bùn êm ái này.

Dường như y nhận ra nàng không yên lòng nên dừng lại hỏi: “Nàng

đang nghĩ gì vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.