THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 502

bên giường.

Khi y buông nàng ra, những sợi tóc đen nhánh trải lên trên tấm khăn

trải giường bằng lụa màu xanh nhạt, chiếc váy đỏ tung lên rồi lại hạ xuống,
cực kỳ diễm lệ.

Đỏ xanh tương phản, lại tôn thêm vẻ đẹp của nhau.

Y hôn nàng thật mạnh, tay mò vào trong làn váy, phủ lên chiếc mông

tròn lẳn xinh xinh của nàng. Vân Phỉ cảm thấy như có sấm nổ trong đầu, rồi
máu như chảy ngược. Nàng vội vàng chặn tay y lại, đáng tiếc bàn tay ấy
quá mạnh mẽ và rất ngang tàng, chặn cả ngày mà vẫn không chặn được, y
còn nhéo nhéo mông nàng mấy cái khiến nàng xấu hổ đến nỗi muốn ngất
đi.

Y hôn lên môi nàng, thì thầm với giọng khàn khàn: “Thứ nàng nợ ta

bao giờ mới trả đây?”

Nàng mụ mị đầu óc, hỏi: “Nợ chàng thứ gì?”

“Động phòng.”

Vân Phỉ đỏ mặt, vội nói: “Đừng, đừng mà, bây giờ là ban ngày.”

Y hỏi với giọng rất đường hoàng: “Ban ngày thì không được sao?”

“Đêm động phòng hoa chúc, đương nhiên là phải ban đêm.” Nàng đỏ

mặt, cắn môi, hàng mi dài khẽ run run, con ngươi như mã não đen cứ đảo
qua đảo lại, dáng vẻ thẹn thùng và bối rối ấy đáng yêu đến mức khiến
người ta muốn nuốt chửng nàng vào bụng.

“Tiểu hồ ly này, để đến tối thì sợ nàng chạy mất.” Giọng của y trầm

trầm, khàn khàn, hơi thở cũng gấp gáp, giống như đang cố sức đè nén điều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.