THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 524

Y ngắt chóp mũi nàng, nói với giọng nuông chiều: “Ừ, đương nhiên là

cho nàng.”

“Đông Đình, chàng thật là tốt!” Nàng ôm y thật chặt, sung sướng hôn

lên má y một cái. Từ khi quen nhau đến nay, đây là lần đầu tiên nàng chủ
động hôn y. Úy Đông Đình cảm thấy lòng thật ngọt ngào, y nâng mặt nàng
lên, nghiêm túc hỏi: “Có phải ta còn tốt hơn cả ngân lượng không?”

Đại tướng quân rơi vào con đường tranh giành tình nhân với cả ngân

lượng, trong lòng thật sự rất mâu thuẫn, ngổn ngang trăm mối, hết sức bất
đắc dĩ.

“Phải phải, tốt hơn cả vạn lần.” Vân Phỉ lập tức ôm cổ y, cười nịnh

nọt. “Ta sẽ yêu chàng như yêu tiền vậy.” Nụ cười ngọt ngào như từ trong
tranh bước ra, cánh môi hé mở như cánh hoa, thật khiến người ta muốn
nuốt chửng nàng vào bụng.

Úy Đông Đình vừa tức cười vừa tức giận, vỗ mông nàng một cái rồi

nghiêm nghị nói: “Phải yêu phu quân hơn yêu ngân lượng gấp vạn lần, biết
chưa?”

Vân Phỉ vội vàng gật đầu, ngoan đến mức không thể ngoan hơn.

Lúc ấy Úy Đông Đình mới hài lòng thỏa dạ nằm xuống ngủ. Người

thân yêu tưởng chừng như đã để mất nay lại trở về, lòng kiên định đã được
hồi đáp, cuối cùng y cũng có được cả cơ thể và trái tim nàng như mong
ước, điều này khiến y rất phấn chấn, một lúc sau mới ngủ được. Tiểu hồ ly
này tinh ma ranh mãnh, nhiều lần chạy thoát khỏi tay y, khiến cho lần này y
có được nàng mà vẫn thấy bất an, lúc ngủ cứ ôm Vân Phỉ thật chặt, sợ rằng
vừa thức dậy thì trong lòng sẽ không còn ai.

Đây là lần đầu tiên Vân Phỉ bị ôm chặt khi ngủ nên không được thoải

mái lắm, Trong lúc ngủ cứ bất giác muốn hất bàn tay đang đặt trên ngực,
cánh tay đặt trên eo và cái chân gác trên chân mình ra. Nàng không ngừng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.