THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 571

Úy Thiếu Hoa do dự một lát rồi mới nói nhỏ: “Là một nha hoàn bên

cạnh đại tướng quân năm đó, lúc sinh Linh Tuệ tiểu thư thì bị băng huyết
mà chết. Bởi vì tướng quân chưa có thê tử nên Linh Tuệ tiểu thư vừa được
sinh ra là đã đưa tới Mộ gia, do thân mẫu của Mộ tiểu thư chăm sóc. Sau
này thân mẫu của Mộ tiểu thư qua đời thì do Mộ tiểu thư chăm sóc đến
nay.”

Vân Phỉ cắn môi thật mạnh. Đến lúc này, nỗi trong đau lòng mới ào

lên như thủy triều, đau đến nỗi gần như khiến nàng không thể hít thở được.
Nàng lập tức nghĩ đến mẹ mình, khi bà nhìn thấy Anh Thừa Cương thì phải
chăng trong lòng cũng thế này, giống như là bị đâm cho một nhát vào tim?

Nàng gần như là muốn cười thật to. Thì ra là mình tự cho là thông

minh, kết quả là lại bị cha con Úy Trác đùa bỡn trong tay, trở thành một
con ngốc không hơn không kém. Úy Đông Đình gạt nàng đúng là quá vất
vả mà. Nếu hôm nay Úy Linh Tuệ không đột nhiên xuất hiện trước mặt
nàng thì nàng vẫn còn đang bị lừa gạt, giống như mẹ mình vậy.

Nàng đứng trên hành lang, người hơi run run, lòng tràn đầy lửa giận,

thiêu đốt hừng hực làm miệng lưỡi khô khốc, tim thì muốn vỡ tung.

Trong phòng truyền ra tiếng trẻ con trong trẻo, giống những là những

mảnh phi tiêu bắn tới khiến nàng thương tích đầy mình.

Nàng quay người định đi.

Đột nhiên, sau lưng có người nói: “Đại tẩu, xin dừng bước.”

Vân Phỉ quay người lại, Mộ Uyển Đình đứng trước cửa phòng mỉm

cười với nàng, dung nhan dịu dàng thanh tú có vẻ hơi mệt mỏi uể oải.

“Cậu bảo đại tẩu vào trong.”

Vân Phỉ hít sâu một hơi, nhẹ nhàng bước vào phòng của Úy Trác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.