THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 602

Vân Phỉ đeo chiếc nhẫn vào tay, nói: “Sau khi vào kinh, chúng ta nội

ứng ngoại hợp, xem tình hình rồi hành động.”

“Được.” Triệu Sách nhìn nàng rồi đứng dậy đi.

Vân Phỉ bước ra đóng cửa lại, vẫn cứ tươi cười. Không ngờ có một

ngày nàng và Triệu Sách lại trở thành bằng hữu. Bất luận tương lai thế nào,
nhưng ít nhất hiện tai hắn không coi nàng là kẻ địch nữa.

Trên bầu trời đêm có vài ngôi sao rải rác, gió đêm khẽ ùa vào mặt, thổi

bay những luồng hơi ấm áp tỏa ra từ chậu than hồng.

Triệu Sách nghe được tiếng đóng cửa phía sau thì đứng yên một lát.

Trước nay hắn chưa từng làm bằng hữu với nữ tử, nàng là ngoại lệ duy
nhất, hoặc có lẽ là ngoại lệ trong cả đời này.

Sáng sớm hôm sau, Vân Phỉ khôi phục thân phận nữ nhi, Triệu Sách

giả làm nữ nhi.

Vân Phỉ vừa nhìn thấy thì cười phì một cái.

Triệu Sách hung tợn nói: “Không được cười.”

Vân Phỉ khen ngợi thật lòng: “Triệu công tử cải trang thành nữ đúng là

đẹp tựa như tiên, khuynh quốc khuynh thành.”

Triệu Sách đỏ mặt, nghiến răng nghiến lợi, hừ lạnh một cái rồi leo lên

ngựa.

Thật ra Vân Phỉ không hề nói đùa. Triệu Sách vốn đã có dung mạo rất

đẹp, lúc này mặc quần áo nữ nhi vào thì càng duyên dáng uyển chuyển,
khuynh quốc khuynh thành, thậm chí còn có vẻ yêu kiều quyến rũ hơn cả
Triệu Hiểu Phù, ngay cả một nữ nhi chân chính như Vân Phỉ còn phải tự
nhận là không bằng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.