THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 619

Vào trong điện, Tô Thanh Mai cho mấy cung nữ thái giám lui ra, bảo

Phục Linh và bạch thược dẫn A Tông đi nơi khác, trong điện chỉ còn hai
mẹ con nàng.

Vân Phỉ ôm lấy mẹ, vui buồn lẫn lộn: “Mẹ, sau này chúng ta sẽ không

xa nhau nữa, sống chết gì đều ở bên nhau.”

Tô Thanh Mai gật đầu, lau nước mắt, nói: “A Phỉ, mãi đến mấy ngày

trước mẹ mới biết thì ra cha con sớm đã có một người vợ, tên gọi là Anh
Hồng Tụ. Con trai trưởng Vân Thừa Cương của bà ta còn lớn hơn con. Bao
nhiêu năm nay, mẹ cứ tưởng cha con không màng nữ sắc, thì ra ông ấy còn
có một gia đình khác ở bên ngoài, Anh Hồng Tụ đã sinh cho ông ấy hai trai
một gái.”

Vân Phỉ cả kinh: “Hai trai một gái?”

“Phải, còn có một đứa con trai mười bốn tuổi tên Vân Vĩ, một đứa con

gái mười sáu tuổi tên Vân Thúy, sinh cùng ngày cùng tháng với con.” Tô
Thanh Mai nói tới đây, giận đến nỗi run cả người, cười khổ, rồi tự trào
mình: “Loại phụ nữ ngu xuẩn như mẹ đúng là thế gian hiếm thấy, ta đúng là
hối hận không kịp.”

Vân Phỉ nói: “Mẹ, mẹ yên tâm, ông ta đối xử với chúng ta như vậy,

con sẽ không để ông ta được sống yên.”

Tô Thanh Mai xua tay. “A Phỉ, mấy ngày nay mẹ đã nghĩ thông suốt

rồi, là do mẹ quá ngốc, bị gạt cũng đáng đời. Nếu mẹ khôn khéo một chút
thì đã không rơi vào kết cục như hôm nay. Cha con không ra gì, nhưng may
mà mẹ còn có con và A Tông. Mẹ vốn rất giận Lâm Thanh Hà, nhưng bây
giờ lại thấy biết ơn nàng ta. Nếu không có sự xuất hiện của nàng ta, lúc này
mẹ đột nhiên nghe được tin tức đó chắc là sẽ bị tức chết, hoặc là quyết sống
mái với ông ấy. Vì có chuyện của Lâm Thanh Hà nên mẹ đã không còn hy
vọng gì vào ông ấy, giờ biết được chuyện này thì cũng chỉ như thêm sương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.