THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 645

nên cứ để đấy, đợi giải quyết xong Ngô Vương thì nhất định sẽ lập Triệu
Hiểu Phù làm hoàng hậu.”

Tô Thanh Mai nói: “Ông ấy đúng là yêu thương vị quận chúa kia,

không sợ nửa đêm người ta giết mình sao chứ.”

“Triệu Hiểu Phù không phải là loại phụ nữ trung liệt gì. Quen sống

trong giàu sang phú quý, nhất định là tham sống sợ chết. Giết cha rồi thì
nàng ta chỉ có một con đường chết. Nếu nàng ta muốn chọn cách thức chết
chung quyết liệt này thì sớm đã làm khi bị cha chiếm đoạt rồi, sao còn chờ
tới hôm nay.”

Tô Thanh Mai nói: “Ta lại hy vọng Triệu Hiểu Phù có thể một kiếm

giết chết ông ấy.”

“Không cần Triệu Hiểu Phù ra tay con cũng có thể rửa hận cho mẹ.”

Vân Phỉ cười tươi tắn. “Phụ hoàng yêu thương nàng ta như yêu tính mệnh,
con tính thả Triệu Hiểu Phù đi, khoét một lỗ trong tim ông ấy, như thế còn
khiến ông ấy đau hơn là đâm cho ông ấy một nhát.”

“Con định thả nàng ta? Hậu cung canh gác nghiêm ngặt, con đừng làm

gì manh động. Cha con đã mất hết tính người, trở mặt vô tình, nếu biết là
do con làm thì chắc chắn sẽ lấy mạng con mất.” Tô Thanh Mai biết con gái
mình từ nhỏ đã có nhiều sáng kiến, nhưng sau khi thấy được sự vô tình và
tàn nhẫn của Vân Định Quyền thì nàng ta vẫn lo là con gái mình không đấu
lại hắn.

Vân Phỉ cười nói: “Đương nhiên là con sẽ không để ông ấy biết là do

con làm. Mẹ cứ yên tâm đi, con tự biết chừng mực.”

Tô Thanh Mai thở dài một hơi, đặt một nắm tóc vào tay Vân Phỉ.

Lúc này Vân Phỉ mới phát hiện một lọn tóc phía sau của mẹ đã không

còn nữa, nàng vội vàng hỏi: “Mẹ, sao mẹ lại…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.