THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 650

Cạo đầu tu hành trong cung? Vậy há chẳng phải sẽ khiến người ta chê

cười chỉ trích sao? Đồn ra ngoài thì hắn biết để mặt vào đâu? Vân Định
Quyền cau mày nói: “Thế còn ra thể thống gì nữa. Nếu bà ấy muốn đi Ân
Minh tự thì cũng được, nhưng không thể cạo đầu đi tu mà chỉ có thể để tóc
tu hành.”

“Đa tạ phụ hoàng.”

Sau khi Vân Phỉ lui ra, ngự thư phòng chìm trong yên tĩnh, ngọn lửa

trong lò sưởi bùng cháy, than trong lò nổ tách một tiếng khiến Vân Định
Quyền giật mình.

Mớ tóc dài trên bàn đen nhánh và óng ả. Hắn bất giác nhặt nó lên,

trong lòng nhớ lại rất nhiều chuyện xưa.

Lúc ấy, hắn sắp xếp cho người bắt cóc nàng, còn hắn thì dẫn người đi

cứu. Khi lấy cái bao trùm đầu nàng ra, thứ đầu tiên hắn nhìn thấy chính là
mái tóc của nàng. Đen nhánh, óng ả, như một mảnh lụa đen bóng.

Khi nhìn thấy mặt nàng, hắn cũng ngẩn ngơ, không ngờ nàng lại xinh

đẹp yêu kiều đến thế.

Hắn cũng đã từng rất thích nàng, nhưng theo thời gian trôi qua, số tiền

hắn dùng của nàng ngày càng nhiều thì tình cảm đối với nàng cũng càng
ngày càng phai nhạt, thậm chí hắn không muốn gặp nàng nữa. Bởi vì khi
nhìn thấy nàng, hắn sẽ nhờ tới việc hắn đã đặt bẫy lừa dối nàng như thế
nào, đã lợi dụng nàng thế nào, vắt kiệt tiền tài của nàng thế nào.

Tô Thanh Mai giống như một tấm gương luôn soi rõ bộ mặt xấu xí

nhất của hắn, khiến những công lao nở mày nở mặt, vinh quang chói mắt
của hắn ở trước mặt mọi người đều trở nên buồn cười khó coi. Cảm giác
lưng bị đè nặng, cổ họng bị siết chặt này khiến hắn ghét cay ghét đắng,
thậm chí có khi còn nghĩ rằng Tô Thanh Mai chết đi thì hắn mới có thể
được giải thoát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.