THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 681

Mắt nàng cong cong, cười vừa ranh ma vừa đáng yêu.

Triệu Sách nghiến răng, mặt thì đỏ lên, tim đập như sấm rền: Tiểu nha

đầu này dám đùa bỡn lão tử.

Vân Phỉ nhướng mày, tỏ vẻ ‘ngươi làm gì được ta’. Triệu Sách nghiến

răng, hảo hán không sợ thiệt trước mắt, hiếm khi có cơ hội gặp được Hiểu
Phù, thời gian cấp bách, đây không phải là lúc tranh hơn thua với Vân Phỉ.
Hắn bưng điểm tâm bước nhanh lên bậc thềm, tiến vào trong phòng.

Một lúc sau, Phục Linh từ trong bước ra, nháy mắt với Vân Phỉ.

Vân Phỉ đang định vào phòng nói chuyện với Tô Thanh Mai thì phía

trước có một cấm vệ quân bước vội tới, đứng ở cửa lớn tiếng thông báo:
“Công chúa, ngoài chùa có một người nói là cố nhân của công chúa, muốn
cầu kiến công chúa.”

Người nói chuyện chính là giáo úy Đỗ Uyên, người hộ tống Vân Phỉ

đến Ân Minh Tự lần này.

“Cố nhân?” Vân Phỉ nghĩ ngợi. Ở kinh thành nàng có cố nhân nào đâu

chứ? Người của Lục gia đã đến Tấn Châu, Chương Tùng Niên vào cung
làm ngự y, sẽ là ai đây? Nàng hơi nghi hoặc nhưng cũng tò mò, bèn theo
Đỗ Uyên ra ngoài viện.

Trước cửa chùa có mười mấy cấm vệ quân đang đứng, tay cầm giáo

dài, hông đeo bảo kiếm. Một chàng trai bị ngăn ở ngoài vùng cấm địa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.