THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 703

Vân Phỉ ngoái đầu nhìn lại cười: “Ta một chút cũng không lạnh, trong

lòng ta lúc này rất ấm áp, giống như có lửa vậy.”

Đã rất lâu rồi Phục Linh không được thấy Vân Phỉ vui vẻ thoải mái

như vậy. Da thịt như ngọc trở nên ửng hồng vì tuyết lạnh, ánh mắt trong
như hồ nước sáng lấp lánh. Nụ cười rạng rỡ và thanh thoát ấy, giống như là
một cơn gió xuân thổi qua một vùng tuyết trắng xóa giữa trời đông rét
mướt, đẹp khiến người ta ngẩn ngơ.

Rất nhanh, tin tức được truyền đến, Đoan vương ý đồ mưu phản bị ban

chết. Đức phi không biết dạy con, bị biếm thành Đức tần.

Vân Phỉ không ngờ Vân Thừa Cương lại chết nhanh như vậy, nàng lại

một lần lãnh giáo được sự ngoan độc của Vân Định Quyền, cho dù là con
trai ruột thì hắn cũng không buông tha. Một khi chạm đến hoàng quyền địa
vị của hắn, hắn liền không chút nào nương tay.

Trong cung đã xảy ra chuyện như vậy, không khí lại trở nên ngột ngạt

khó thở.

Mùa xuân này là mùa xuân đầu tiên từ khi Đại sở khai quốc, cho nên

Vân Định Quyền đã sớm chuẩn bị ăn mừng long trọng một phen. Yến hội
được tổ chức vào đêm hai mươi tháng chạp, tại Bồng Lai cung, mời gia
quyến của các công thần trong triều đến dự tiệc, xem ca múa.

Mặc dù trong cung xảy ra biến cố, nhưng cung yến vẫn cử hành theo

lệ. Hôm giao thừa, đại tuyết lại buông xuống, từ chiều liền bắt đầu rơi, càng
rơi càng lớn. Đám quần thần đội tuyết mà đến, chạy tới Bồng Lai cung.
Trong Bồng lai cung rộng lớn, không khí ấm áp như mùa xuân, cắm đầy
mai đỏ, nến thắp sáng rực như ban ngày.

Triều thần mặc quần áo mới, gia quyến ăn mặc lộng lẫy, kiều diễm

động lòng người. Không khí long trọng linh đình, khắp nơi đều lộ vẻ thái
bình thịnh vượng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.