THẦY PHÙ THỦY ĐI TRONG THÀNH PHỐ - Trang 160

- Cứ nhắc đi nhắc lại: “Không cho phép – không cho phép” – Tôlic nổi

giận – Mày là thằng ngu.

- Tôi – Ngốc Sắt – Người Sắt sửa lại – Tôi – rôbốt.

- Thế không cho phép tôi làm gì?

- Ra khỏi trước rạng đông?

- Ra khỏi để đi đâu?

- Khắp nơi.

- Này, Rôbốt thân mến – Tôlic dỗ ngọt – Tôi sẽ không nói với ai đâu.

Hãy nói “Ra khỏi trước rạng đông” có nghĩa là gì?

- Không cho phép.

- Tôi sẽ không bao giờ gọi anh là Ngốc Sắt. Tôi tha thiết yêu cầu anh.

- Tôi hiểu.

- Thôi nào – Tôlic mừng rỡ - Nói đi.

- Không cho phép.

Tôlic thấy là không thể nói chuyện tình cảm với Người Sắt được. Bộ óc

sắt của anh ta không hề có tinh thượng.

Tôlic thở dài đi qua quảng trường, đến các cửa hàng. Người Sắt theo sát

nó. Trong các gian hàng của Bách hóa tổng hợp không một người bán,
không một người mua, vắng lặng. Hàng hóa nằm trên tủ kính và trên các
bệ. Tất cả đều giống như Bách hóa tổng hợp thật sự. Ở các cầu thang đều
có máy điện thoại tự động. Tôlic nhấc ông nghe ấn nút miễn cước. Nó hy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.