hàng thiết yếu") đến vô dụng về vật chất ("xa xỉ phẩm"). Ở một thái cực là
các vật phẩm hỗ trợ hoặc không thể thiếu để tồn tại như thức ăn, trang phục
giữ ấm và công cụ máy móc. Ở thái cực ngược lại là các vật phẩm không
liên quan đến khả năng tồn tại nhưng được định mức giá xa xỉ như trang
sức, để giải trí hoặc để chứng tỏ đẳng cấp như nữ trang và ti-vi. Trong vùng
không phân định rõ ở giữa là những vật phẩm hữu ích về mặt vật chất,
nhưng cũng là những món hàng chức năng có chi phí tối thiểu, ít danh giá
hoặc đắt tiền, nhiều danh giá với chức năng như nhau. Ví dụ, một túi xách
sợi tổng hợp giá 10 đô-la Mỹ và một túi Gucci da giá 2.000 đô-la Mỹ đều
phù hợp như nhau trong việc chứa đồ, nhưng món hàng thứ hai tạo nên
đẳng cấp còn món thứ nhất thì không. Ví dụ này đã gợi ý rằng chúng ta
không nên xem những món hàng xa xỉ "vô dụng" về mặt vật chất là vô
dụng: vị thế mà chúng tạo nên có thể mang đến những lợi ích vật chất
khổng lồ, như những cơ hội kinh doanh hoặc tán tỉnh người vợ hoặc chồng
tiềm năng. Tập hợp "tính hữu dụng" này cũng đã tồn tại trong hoạt động
thương mại sớm nhất có thể được ghi nhận theo khảo cổ: hàng chục ngàn
năm trước, những người Cro-Magnon đã buôn bán những mũi giáo bằng đá
obsidian cần thiết để săn bắt, vỏ sò và hổ phách đơn thuần chỉ để làm trang
sức và các mũi giáo bằng thạch anh mờ được làm tinh xảo, đẹp đẽ. Người
Cro-Magnon được cho là không hề muốn sử dụng các mũi giáo thạch anh
khi săn bắt và vì có thể làm vỡ chúng cũng như chúng ta không muốn sử
dụng chiếc túi Gucci đẹp nhất để đựng phần cá vừa mua đang bốc mùi tanh
từ chợ hải sản về nhà.
Đặc điểm còn lại của thị trường hiện đại thường giống hệt thương mại
truyền thống, nhưng trong các điều kiện khác, xã hội truyền thống thay thế
bằng một hành động ít có tiền lệ trong cuộc sống hiện đại. Chúng ta mua
vật nào đó chủ yếu chỉ vì chúng ta muốn có nó (thay vì để củng cố quan hệ
cá nhân với người bán), và chúng ta mua nó từ người cung cấp phải chăng
và có thể bán những hàng hóa không tiếp cận được hoặc chúng ta không
biết cách sản xuất. Ví dụ, những khách hàng không làm nông thường không
có khả năng tự tay trồng được táo: họ phải mua táo từ những nông dân