Người Jalemo có thể tiếp tục mua muối từ người Dani kể cả khi sản lượng
lâm sản của người Jalemo tạm thời sụt giảm và người Dani có thể tiếp tục
bán muối cho người Jalemo kể cả khi nhu cầu lâm sản của người Dani ít
hơn nguồn cung.
Các hình thức độc quyền thông thường phức tạp hơn phổ biến ở những
người da đỏ Yanomamo của Brazil và Venezuela và giữa những người da
đỏ Xingu của Brazil. Mỗi làng Yanomamo có thể tự cung tự cấp nhưng họ
đã không làm vậy. Thay vào đó, mỗi làng chuyên môn hóa ở một số sản
phẩm mà mình sẽ cung cấp cho các đồng minh, gồm mũi tên, trục mũi tên,
giỏ, chén bát, nồi gốm, sợi bông, chó, thuốc gây ảo giác hoặc võng. Tương
tự, mỗi làng Xingu tập trung sản xuất và xuất khẩu chén bát, đồ gốm, muối,
thắt lưng vỏ sò hoặc giáo mác. Để tránh việc các bạn nghĩ rằng hầu hết
người làng Yanomamo thật sự không thể tạo ra đồ gốm Yanomamo thô và
không trang trí, hãy xem xét những thay đổi gần đây trong cách làng
Yanomamo ở Mömariböwei-teri sản xuất nồi. Ban đầu Mömariböwei-teri
nhập nồi gốm từ một làng khác có liên minh chính trị với họ, Möwaraöba-
teri. Nghĩa là, người làng Mömariböwei-teri nhấn mạnh vào lúc đó rằng họ
không biết cách làm nồi gốm, rằng trước đây họ có làm nồi gốm nhưng đã
quên cách làm từ lâu rồi, rằng đất sét ở vùng họ không tốt để làm nồi gốm
và họ đã có được tất cả số nồi cần thiết từ Möwaraöba-teri. Tuy nhiên sau
đó, chiến tranh chia cắt liên minh giữa Mömariböwei-teri và Möwaraöba-
teri, dẫn đến việc Mömariböwei-teri không thể nhập nồi gốm từ
Möwaraöba-teri nữa. Kỳ diệu thay, người làng Mömariböwei-teri bỗng
nhiên "nhớ ra" cách làm nồi gốm từ xưa, bất ngờ "khám phá" ra rằng loại
đất sét trước giờ vốn bị khinh rẻ trong vùng của họ lại là loại đất hoàn hảo
để làm nồi gốm và họ quay trở lại làm nồi gốm của chính mình. Do đó, rõ
ràng rằng người làng Mömariböwei-teri trước đây đã nhập nồi gốm từ
người Möwaraöba-teri là vì họ lựa chọn (để xây dựng liên minh chính trị)
mà không phải vì họ cần.