THẾ GIỚI ĐEN TRẮNG, SẮC MÀU CỦA ANH - Trang 101

đăng ký của hai người này, chắc là đời này cũng không xuất hiện ở nhóm
cờ vây.

Trần Thần nhìn hai sinh viên mới giống như chim cút bé nhỏ hoảng sợ

từ xa, rồi liếc nhìn Nhan Hàm một cái, nhịn không được cười nói: “Lúc nãy
tớ thật sự tưởng rằng cậu muốn đánh bọn họ.”

Nhan Hàm hơi ngơ ngác, sau đó hít sâu một hơi, lại yếu ớt thở dài một

hơi: “Không được, lớn tuổi rồi, không còn oai phong như hồi ấy nữa.”

Trần Thần hoài nghi nhìn cô: “Chẳng lẽ hồi cao trung cậu là một kẻ

bắt nạt?”

“Hồi sơ trung.” Nhan Hàm thản nhiên nói, sau đó cô dùng góc bốn

lăm độ nhìn lên không trung, làm như thật sự nhớ lại thời điểm náo nhiệt
hồi ấy.

Trần Thần cho rằng cô nói đùa, cũng không đáp lại.

Đúng lúc đồng hương của Trần Thần gọi điện tới, Trần Thần đi tìm

anh ta. Nhan Hàm thì sực nhớ ra, đi thẳng về phía nhóm cờ vây.

Nhóm cờ vây luôn vắng lặng, dù sao môn này rất cần sự kiên nhẫn,

hiện tại có rất nhiều sự hấp dẫn, di động và game đều tốt như vậy, ai muốn
đánh cờ chứ. Nhưng bởi vì nhóm phó là Chung Tấn, một phần mẫu đăng ký
được nhận vào, có loại cảm giác thu hoạch trọn vẹn.

Lúc Nhan Hàm đi qua, Chung Tấn đúng lúc bị mấy nữ sinh quấn lấy

nói chuyện.

Cô đến chỉ là muốn hỏi Chung Tấn một chút, lời đồn điên cuồng này

rốt cuộc làm thế nào truyền ra. Lúc ấy chuyện cô quyên tặng hai mươi bộ
cờ vây, chỉ có anh ta và nhóm trưởng Thẩm Tinh Hải, còn có mấy người
trong phòng ký túc của cô biết thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.