THẾ GIỚI ĐEN TRẮNG, SẮC MÀU CỦA ANH - Trang 1076

Nhưng mà cô từng cho rằng mình có thể tới gần anh.

Trần Thần mãi mãi sẽ không quên được lễ Giáng Sinh năm đó, cô

thường ngày rất cởi mở tự nhiên lại bởi vì biết Bùi Tri Lễ sẽ tới mà toàn
thân khẩn trương không thôi.

Cuối cùng cô không nên để các cô bạn và mình mua một bộ đồ dã thú.

Cô đội cái đầu dã thú thật to, dưới cái nhìn chăm chăm của mọi người

cô cố gắng điềm tĩnh ăn xong bữa cơm kia.

Trần Thần biết mọi người khẳng định đang cười mình, nhưng chính vì

có cái đầu này cô có thể chẳng hề do dự ngắm nhìn Bùi Tri Lễ, nhìn anh im
lặng ăn uống.

Đây là lần đầu tiên cô cùng anh dùng cơm trên một bàn ăn.

Có người đã từng hỏi, làm thế nào vừa gặp đã yêu một người. Nhưng

chuyện yêu thích này chưa bao giờ có đạo lý. Là dáng dấp đầy hăng hái của
anh đứng trên bục sân vận động thu hút cô, hoặc là khuôn mặt nghiêng tuấn
tú của anh im lặng đọc sách trong thư viện thu hút cô.

Trần Thần không thể nói rõ.

Cô chỉ biết khi tình cảm đã trở nên sâu sắc, cô quyết định đi theo anh

tới Anh, xin vào Cambridge.

Thực ra Trần Thần cũng không phải cô gái có chủ kiến, hồi cao trung

nghiêm túc học hành chẳng qua là dưới sự quản thúc của bố mẹ và thầy cô,
cô không có suy nghĩ gì cho tương lai, chưa nghĩ tới sau này mình sẽ làm
nghề gì, sẽ trở thành người như thế nào.

Cô chỉ nghiêm túc học hành khi đang đi học.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.