THẾ GIỚI ĐEN TRẮNG, SẮC MÀU CỦA ANH - Trang 1207

Lúc Nhan Chi Nhuận bỏ đi, cô quay đầu nhìn cái bàn nằm trong

phòng khách của mình, trên đó đặt một món quà cô chuẩn bị tặng cho anh.

Một chiếc đồng hồ anh rất thích hồi ấy, là cô dùng tiền thưởng một

giải quán quân của mình mua được.

Sau khi Nhan Chi Nhuận nghe xong, anh nhìn cô vừa đau lòng lại bất

đắc dĩ nói: “Đồ ngốc.”

Giản Cẩn Huyên nhìn anh: “Anh cũng vậy.”

Bọn họ đều là kẻ ngốc, cũng đã ngốc đủ rồi. Cho dù bọn họ cố chấp,

đã từng mất đi nhưng vẫn biết tìm về lẫn nhau.

Thế thì đã đủ rồi.-Hết-

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.