THẾ GIỚI ĐEN TRẮNG, SẮC MÀU CỦA ANH - Trang 40

không?”

Mí mắt anh hơi nhấc lên, một cặp mắt trong trẻo, thản nhiên thuần

chất như vậy.

Nhan Hàm thở dài một hơi: “Giết gà đâu cần dùng dao mổ trâu.”

Cô, chính là con gà kia.

Bùi Dĩ Hằng cụp mắt, người trước mặt cúi đầu nhìn bàn cờ lần nữa,

khuỷu tay vẫn chống trên bàn, chỉ là đổi sang lòng bàn tay khẽ đặt trên
cánh môi. Hôm nay cô không buộc lại mái tóc dài, xõa ra trên bờ vai, lúc
này mái tóc xõa xuống, che khuất đôi má vốn đẹp đẽ xinh xắn. Ánh nắng
vừa đúng chiếu trên mái tóc dài của cô, đỉnh đầu mềm mại, mang theo cảm
giác êm ái.

Bùi Dĩ Hằng hơi ngẩn ngơ: “Ừm…”

Nhan Hàm không ngờ anh chẳng khách khí như vậy, cô bỗng ngẩng

đầu: “Cậu có biết đắc tội với đàn chị trực hệ chính là kết cục gì không?”

Nhưng lúc này, câu uy hiếp này của cô không chỉ chẳng có sức đe dọa,

trái lại bởi vì giọng điệu chột dạ của cô mà trở nên yếu ớt. Giống như một
bé mèo con, muốn giơ lên móng vuốt nhỏ bé mềm mềm của mình hù dọa
người khác mà nói, cậu cẩn thận chút đi, coi chừng tôi cào cậu đấy.

Bùi Dĩ Hằng nói: “Cờ vây, chỉ có thắng thua.”

Giọng anh kiên định, không cho phản đối.

Nhan Hàm sửng sốt, nhưng chẳng cảm thấy bất ngờ. Ban nãy ngay từ

đầu, cô đã cảm nhận được khí thế nhất định phải thắng của anh. Mong
muốn chiến thắng mãnh liệt như vậy.

Thế mà…rất ngầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.