THẾ GIỚI ĐEN TRẮNG, SẮC MÀU CỦA ANH - Trang 416

không.”

“Không muốn.”

Trần Thần và Ngải Nhã Nhã đều trợn tròn mắt.

Lúc này vừa khéo tiếng chuông tan học vang lên, bởi vì hai tiết liên

tiếp, thế nên giáo sư bưng cốc trà, đi chầm chậm ra ngoài.

Nhan Hàm lừ đừ từ chỗ ngồi đứng dậy, đi chầm chậm ra ngoài, Trần

Thần mau chóng đuổi theo.

Sau khi tiến vào mùa đông, máy bán hàng tự động trong trường liền

thêm vào thức uống nóng.

Nhan Hàm mua một cốc ca cao nóng, sau khi chọn xong, âm thanh

máy móc chuyển động vang lên, cốc giấy nhỏ màu trắng xuất hiện tại chỗ
chuyển hàng. Cô vươn tay cầm lấy cốc giấy, mới vừa bưng tới chóp mũi,
ngửi được mùi ca cao ngọt đậm đà thơm nức.

Trần Thần đứng bên cạnh cô, mong đợi nhìn qua, giọng bi thương nói:

“Nhan Nhan, xin cậu, gia nhập với bọn tớ đi.”

“Không có hứng thú.” Nhan Hàm thực sự cảm thấy khó chịu, lỗ mũi bị

nghẹt, đầu óc nặng nề, cổ họng lại rất khô.

Cô đưa môi tới miệng cốc, uống ngụm nhỏ, chất lỏng lướt qua nụ vị

giác, mang theo mùi hương ngọt ngào ấm áp.

Dễ chịu nhiều lắm.

Hai người dọc theo hành lang chuẩn bị trở về, kết quả trên đường các

cô trở về trùng hợp có một chỗ ngoặt, cô vừa mới chuẩn bị đi qua, chợt
nghe đi bên kia chỗ ngoặt vang lên một giọng nữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.