THẾ GIỚI ĐEN TRẮNG, SẮC MÀU CỦA ANH - Trang 576

không để ông ở nhà.

Giờ thì Bùi Khắc Minh một ngày muốn gọi mấy cú điện thoại.

Trước đó khi bà nằm viện phẫu thuật, Bùi Khắc Minh thật sự ở bệnh

viện cùng bà nửa tháng trời.

Khi Trình Di nghe được tiếng mở cửa, ánh mắt vừa hướng về phía

này, bà lập tức vui mừng nói: “A Hằng cũng về nhà rồi.”

“Bảo hai đứa nhóc ở cùng em.” Bùi Khắc Minh hừ một tiếng, ông lại

hỏi, “Nó và Tri Lễ hiện giờ chắc là không có gì nhỉ.”

“Nếu không anh tự mình hỏi đi.” Trình Di cố ý nói.

Bùi Khắc Minh thở dài một hơi, như là hạ quyết tâm nói: “Ban đầu

anh muốn cho hai đứa thời gian, để bọn nhỏ tự suy nghĩ kỹ càng, nếu lần
này hai đứa vẫn vậy, anh phải nói chuyện tử tế với bọn nó.”

Làm một người cha, Bùi Khắc Minh tự cảm thấy rất tiến bộ.

Giữa hai đứa con trai có mâu thuẫn, ông không lập tức can dự vào,

càng không dùng đến uy nghiêm gì đó của người cha ép hai đứa con hòa
thuận. Ông muốn cho hai đứa con một chút thời gian, nhìn thấy rõ ràng vấn
đề, có thể đối mặt lẫn nhau.

Trình Di cười nói: “Được, em biết rồi.”

Trình Di cúp máy, ngay sau đó gọi Bùi Dĩ Hằng ngồi ở bên giường, bà

theo thói quen vươn tay sờ má anh, nhẹ giọng nói: “A Hằng, ở chỗ sư phụ
có vui không?”

Đối với Bùi Dĩ Hằng, Trình Di luôn mang thái độ anh còn là đứa nhỏ

vẫn chưa trưởng thành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.