THẾ GIỚI ĐEN TRẮNG, SẮC MÀU CỦA ANH - Trang 734

Đặc biệt khi nhìn thấy có người phát ngôn bừa bãi, nói rằng nếu lần

này Bùi Dĩ Hằng thắng trận, anh ta liền chặt đầu mình ngay.

“Cho dù có cho tớ làm banh đá, tớ cũng không thèm.” Nhan Hàm chán

ghét nói.

Trần Thần bên cạnh đồng tình nhìn cô, vươn tay ôm bờ vai cô an ủi:

“Quên đi, Nhan Nhan. Đừng xem nữa, loại anh hùng bàn phím này, một
bàn phím trên tay, thiên hạ đều là của họ.”

Nhan Hàm thật sự nghĩ không ra, cô nói: “Tại sao những người này

muốn nhìn anh ấy thua chứ?”

Trần Thần nghiêm túc tự hỏi: “Có lẽ là vì để hưởng thụ cảm giác vui

sướng thấy thiên tài ngã xuống nhân gian.”

Nhan Hàm sửng sốt, mẹ nó loại người gì thế hả?

“Rất nhiều người đều rất bình thường, sau đó bọn họ từ chối thừa nhận

sự bình thường của mình. Cảm thấy trên đời này không có thiên tài, mà
người giống như thầy Bùi chính là cái gai trong mắt bọn họ, bởi vì cậu ấy
không chỉ có thiên tài, còn có khuôn mặt điển trai đến vậy. Cậu nói xem
cậu ấy có khiến dân chúng phẫn nộ không?”

“Theo lời cậu nói, tớ còn phải mừng cho A Hằng sao? Bởi vì anh ấy

cũng đủ vĩ đại.” Nhan Hàm mặt không biểu cảm nói.

Trần Thần gật đầu: “Phải, chính là ý này.”

Ngải Nhã Nhã ở một bên rốt cuộc bỏ được di động mà ngẩng đầu lên,

cô hỏi: “Nhan Nhan, cậu có đi xem trận đấu lần này không?”

Nhan Hàm đáp: “Không đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.