THẾ GIỚI ĐEN TRẮNG, SẮC MÀU CỦA ANH - Trang 83

“Bùi Dĩ Hằng, cậu…”

Giọng cô vừa êm vừa bực gọi tên anh.

“Phập”, sợi dây kia dưới đáy lòng Bùi Dĩ Hằng bị đứt đoạn.

Anh quay đầu lại, con ngươi tựa thanh kiếm, nhìn cô thẳng tắp. Nhan

Hàm sửng sốt, tưởng rằng mình nói quá nhiều, có lẽ bất cẩn chạm vào chỗ
đau lòng của anh, cô đang muốn ngửa mặt cười một cái, làm dịu đi bầu
không khí.

Nhưng chàng thiếu niên đột nhiên tới gần cô, cô sợ tới mức lui ra sau

một bước.

Cơ thể cô dính sát góc thang máy, trước mắt vẫn là chàng thiếu niên

lạnh lùng ngạo mạn, anh chậm rãi vươn tay, đầu tiên trực tiếp cởi ra mũ
trên đầu, sau đó bàn tay anh dừng ở bên tai mình.

Ánh mắt Nhan Hàm hơi mở to, thấy anh kéo thẳng khẩu trang xuống.

Một khuôn mặt hiện ra trước mắt.

Bùi Dĩ Hằng thấy cô gái hình như lâm vào lặng im suy nghĩ, giọng

anh rất thấp nói: “Không cần tôi giải thích thêm chứ.”

Cô lầm rồi.

Khuôn mặt anh lần đầu tiên không hề che đậy xuất hiện trước mắt cô,

cách gần như vậy, gần đến mức Nhan Hàm nín thở. Trên đời này, sao lại có
người trưởng thành như vậy chứ, khoảnh khắc để cô nhìn thấy anh, đầu
ngón tay đều run rẩy.

Đinh, thang máy tới lầu một.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.