THẾ GIỚI ĐEN TRẮNG, SẮC MÀU CỦA ANH - Trang 882

lần đầu tiên, còn tùy tiện đón cô như vậy.

“Anh…” Cô thật sự tức đến mức nói không ra lời.

Nhưng lúc này có giận cũng không còn kịp, Nhan Hàm hạ giọng nói:

“Anh bảo chú tài xế đưa em đến trung tâm thương mại một chuyến đi, em
phải đi mua một món quà sinh nhật.”

Bùi Dĩ Hằng nhìn cô toàn thân căng thẳng, anh vươn tay vuốt nhẹ sau

lưng cô vài cái, giờ mới nói: “Biết tại sao anh không nói trước chuyện này
với em không?”

Nhan Hàm ngẩn ra.

Anh thở dài nói: “Anh sợ em sẽ khẩn trương như thế này, nếu anh nói

trước với em một tháng, em không phải khẩn trương cả tháng à.”

Nhan Hàm: “…” Cô hình như thật sự sẽ như vậy.

Bùi Dĩ Hằng nhìn vẻ mặt của cô, lòng bàn tay vươn ra vỗ về mấy cái,

anh chậm rãi nói: “Chỉ là một bữa cơm mà thôi, anh biết đây là lần đầu em
gặp mẹ anh, nhưng mà mẹ anh rất hiền hòa, thế nên em đừng quá khẩn
trương.”

“Nhưng em còn chưa chuẩn bị quà tặng.” Nhan Hàm giãy dụa nói.

Lúc này Bùi Dĩ Hằng xách qua một cái túi rất xinh đẹp từ bên cạnh,

thấp giọng nói: “Đây là đồ trang sức mẹ anh thích nhất, cùng nhãn hiệu với
chiếc nhẫn khi mẹ anh kết hôn với bố anh.”

Nhan Hàm mở ra, phát hiện trong hộp đựng một chiếc ghim cài áo cổ

xưa.

Ánh nhìn đầu tiên cô cảm thấy rất quen mắt, nhưng cô suy nghĩ hồi

lâu cũng không nhớ ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.