THẾ GIỚI NGẦM CỦA RIPLEY - Trang 255

Nhưng Tom lại băn khoăn liệu nó có quan trọng thật không? Nếu có thì
quan trọng như thế nào? Tom nhận ra là anh thấy mừng vì không có nhà
báo nào ở hiện trường để đăng tin ngày mai là “Derwatt đã trở lại”, vì nếu
Bernard đọc được tin đấy trên báo, anh ta sẽ biết là Tom bằng cách nào đó
đã thoát ra khỏi mộ, vẫn còn sống. Điều ấy, theo một nghĩa nào đó, có thể
lại tốt cho Bernard, vì anh ta sẽ giảm khả năng tự sát nếu nghĩ là mình chưa
giết được Tom Ripley. Mà thật sự thì nó có quan trọng trong trạng thái suy
nghĩ rối bời của Bernard hiện giờ không? Cái gì là đúng mà cái gì là sai?

Sau bảy giờ, Tom gọi cho Cynthia theo số công ty Bayswater.

“Cynthia - trước khi đi, tôi muốn nói - trong trường hợp tôi gặp lại Bernard,
ở bất kỳ đâu đi nữa, tôi có thể nói cho anh ấy biết một chuyện nhỏ, đó là…”

“Đó là gì?” Cynthia hỏi, ngắn gọn, đầy vẻ phòng thủ, hoặc ít nhất là tự

vệ, trước Tom.

“Là cô sẽ đồng ý gặp lại anh ấy. Ở Luân Đôn. Cô biết đấy, nếu tôi có

thể nói một tin tích cực như thế cho anh ấy nghe thì tuyệt lắm. Anh ấy đang
rất trầm cảm.”

“Nhưng tôi thấy việc gặp lại anh ấy không có nghĩa lý gì cả,” Cynthia

nói.

Qua giọng cô ta, Tom nghe thấy tường thành bảo vệ các lâu đài, nhà

thờ, tầng lớp trung lưu. Những tảng đá màu xám và be, không thể lay
chuyển. Tác phong đứng đắn. “Trong bất kỳ hoàn cảnh nào cô cũng không
muốn gặp lại anh ấy sao?”

“Tôi e là không. Tôi càng không dây dưa thì càng dễ dàng hơn. Đối

với Bernard cũng vậy.”

Chấm hết. Lạnh lùng. Nhưng hành vi đó cũng thật nhỏ mọn, cực kỳ

nhỏ mọn. Ít nhất thì Tom cũng hiểu tình thế hiện giờ. Một cô gái đã bị từ
chối, phụ tình, vứt bỏ, chia tay - cách đây ba năm. Chính Bernard là người
đã chủ động chia tay. Cứ để Bernard, trong trạng thái tốt nhất, cố gắng cứu
vãn điều đó. “Được rồi, Cynthia.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.