THẾ GIỚI NGẦM CỦA RIPLEY - Trang 253

“Nói đến việc ăn mừng,” Ed nói, vỗ nhẹ tay, “sao không đến bữa tiệc

của Michael tối nay nhỉ? Mười rưỡi, anh ta bảo vậy. Đường Holland Park”.

“Chúng tôi sẽ cân nhắc chuyện đó,” Jeff nói.

“Chỉ hai mươi phút thôi?” Ed tràn trề hy vọng hỏi.
Bức “Bồn Tắm” được liệt kê trong danh sách các bức tranh mới nhất

một cách chính xác, Tom thấy, hẳn không thể trốn tránh điều đó. Quyển sổ
chủ yếu chứa thông tin về tên và địa chỉ của người mua hàng, mức giá mà
họ đã trả, số liệu bán hàng là thật, ngày nhận hàng thỉnh thoảng là giả mạo,
Tom đoán vậy, nhưng nhìn tổng thể thì anh nghĩ Jeff và Ed đã làm khá tốt.
“Và viên thanh tra đã xem sổ sách này chứ gì?”

“Đúng thế,” Jeff nói.

“Anh ta không hỏi han gì chứ Jeff?” Ed hỏi.
“Không.”
Vera Cruz… Vera Cruz… Southampton…Vera Cruz…

Nếu nó đã được chấp thuận thì nhất định là êm thấm rồi, Tom nghĩ

vậy.

Họ chào tạm biệt Leonard - đằng nào thì cũng gần đến giờ đóng cửa

rồi - và lên tắc-xi tới studio của Jeff. Tom cảm thấy cả hai người họ nhìn
anh như thể anh là một người có phép thuật vậy: nó khiến Tom thấy thích
thú nhưng theo một cách nào đó thì anh cũng không thích như vậy. Chắc họ
nghĩ anh là một vị thánh, có khả năng cứu chữa cây chết chỉ bằng cách
chạm vào nó, có thể chữa chứng đau đầu chỉ bằng một cái phẩy tay, có thể
đi trên mặt nước. Nhưng Derwatt thì không thể làm vậy được, hoặc có thể
là không muốn. Vậy nhưng giờ Tom là Derwatt.

“Tôi muốn gọi cho Cynthia,” Tom nói.

“Cô ấy làm việc đến bảy giờ. Văn phòng đấy kỳ cục lắm,” Jeff nói.
Tom gọi điện cho Air France trước và đặt chuyến bay về lúc một giờ

chiều mai. Anh có thể lấy vé ở sân bay. Tom quyết định ở lại Luân Đôn vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.