THE JOKER - Trang 142

đều nguy hiểm như nhau. Cả hai đều phải canh chừng lẫn nhau. Nhưng, khi
một trong hai yếu hơn, thì nó phải tự diệt. Cậu hiểu rồi, phải không?

- Hiểu! - Huy gật. Đột ngột, anh hỏi dồn - Nhưng ông giải thích ra sao về

Quỳnh?

- Con bé ấy hả? - Ông ta nhếch môi cười - Ngớ ngẩn!

- Tại sao ông tấn công cô ta?

- Vì cũng như cậu, nó không để tôi yên! Tôi chỉ răn đe nó thôi. Loại như

nó, thật ra cũng nguy hiểm. Chẳng kém cỏi gì con bé đã chết! Nó khiến tôi
phát ốm với cái trò phải tìm ra sự thật. Ai cần những sự thật vô nghĩa ấy?

Đột nhiên, giữa những lời nhận xét đều đều, người trung niên đứng vụt

dậy. Trong tích tắc, Huy nhận ra ông ta đã mở ngăn kéo từ bao giờ, nhanh
như chớp rút ra một vật thể kim loại. Con dao xếp. Lưỡi của nó đã mở sẵn,
nhọn hoắt, lóe vệt sáng lạnh như mắt sói sẵn sàng tấn công. Nhưng phản
ứng của anh còn nhanh hơn. Chồm về phía trước, anh nhảy lên mặt bàn.
Quỳ gối, anh tóm ngay khuỷu tay đối thủ, vặn mạnh, gần như gấp ngược
cánh tay về phía sau. Con dao rớt xuống mặt sàn. Trong khi ông ta thở hốc
lên vì đau đớn, anh buông tay, chộp nhanh lên cổ áo lụa kẻ sọc xám sang
trọng, thít chặt. Bao nhiêu uất hận, ghê sợ, căm ghét trong anh vỡ bùng.
Lưỡi trong miệng khô khốc, phồng rộp lên. Anh thì thầm, giọng lạc hẳn:

- Dù Minh là ai, ông cũng không có quyền phán xét và quyết định cô ấy

sống hay chết. Ông đã giết cô ấy! Thói tàn nhẫn và vị kỷ của ông đẩy cô ấy
vào cái chết! Dù ông có phủi sạch tay, chẳng ai kết tội được ông, thì mỗi
khi ông nhìn con trai mình, nhìn vào nỗi khốn đốn và tâm lý méo mó của
cậu ấy, xem như ông đã bị trừng trị.

Gương mặt ngay dưới mắt anh chuyển từ đỏ tía sang tái nhợt. Đôi mắt

người chủ siêu thị lồi ra. Một ít nước bọt ứ ra trên khóe miệng khi ông ta rít
lên thều thào:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.