THỀ NGUYỀN - Trang 1085

Sau đó, y kéo nàng quỳ xuống trước sơn cốc, cực kỳ thận trọng thốt ra

hai chữ —

“Thành thân!”

Dụ Lan vô cùng ngạc nhiên.

Thấy Dụ Lan ngơ ngác quỳ xuống, sắc mặt vô cùng kinh ngạc, thiếu

niên hơi buồn phiền, đành cúi đầu lúng túng giải thích: “Lúc nãy ta đã
quyết định cưới nàng, ai bảo ta chạm vào chân nàng?” Ngẩng đầu, y thoáng
nhìn Dụ Lan, thấy nàng hơi im lặng liền nhận ra mình nói sai, lập tức sửa
lời: “Ôi, không phải, hoàn toàn không phải vì ta chạm vào chân nàng….
Càng không phải vì nàng đột nhiên trở nên xinh đẹp… Ui… Ta nói là…”

Nói xong lời cuối cùng, y hết vốn từ, gãi gãi đầu, đột nhiên nhỏ giọng

giống như một đứa trẻ ngủ mê khẽ hỏi: “Nàng có bằng lòng thành thân với
ta không?”

Dụ Lan không biết nên nói gì, cảm động gọi một tiếng: “Cứ Phong…”

Thiếu niên kia lập tức như mèo nhúng nước sôi, đùng đùng nổi giận,

suýt nữa thì nhảy dựng lên: “Ta nói, không được gọi ta là Cứ Phong!”

“Vậy gọi chàng là gì?” Dụ Lan thấy dáng vẻ của y, cảm thấy hơi buồn

cười.

Nhìn Dụ Lan buồn cười không thể kìm nén được, thiếu niên buồn

phiền. Xưa nay y không có tên, trước kia có người gọi y “Đồ lai căng”,
“Thằng nhóc khốn nạn”, tóm lại chẳng ai giống ai. Sau đó, nàng gọi y là
“Cứ Phong” — Được rồi, y không biết hai chữ này viết như thế nào, nhưng
nghe cũng không tệ, nhưng đáng ghét lại là tên nhân tình trước kia của
nàng, y không thèm!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.