THỀ NGUYỀN - Trang 1083

Không xinh đẹp vẫn tốt nhất!

Ít nhất, khi đó y cảm thấy rất an toàn.

“Khuôn mặt này khó coi đến vậy sao?” Dụ Lan đứng dậy, không dùng

trang sức để điểm trang nhan sắc của mình, chỉ để mặt mộc yêu kiều nhất.
Gò má nàng thoáng nét cười như xua tan băng tuyết, gió nhẹ lướt qua mặt
sáng rực rỡ: “Ta nghĩ chàng sẽ thích…”

“Nói nhảm!” Y nhịn không được lại quát lên, nghĩ một đường nói một

nẻo: “Cô nương xinh đẹp trên đời này rất nhiều, ta có thể thích bao nhiêu
người chứ?!”

Đồ ngốc! Ngốc quá đi!

Vì sao nàng phải biến thành dáng vẻ này?

Dù nàng vừa già vừa xấu lại mù, y cũng chỉ nói ngoài miệng là sẽ xa

chạy cao bay, nhưng tuyệt đối không bỏ nàng mà đi —

Cách mấy bước, Dụ Lan nhìn mặt y, nhẹ nhàng mỉm cười: “Nhưng

ngoại hình ta vốn như thế này…”

******

Bên ngoài ngôi nhà cỏ, Bình Sinh ngẩng đầu nhìn hoàng hôn buông

xuống, ánh chiều tà nhuộm đỏ biển mây giống hệt y phục của nàng, khiến
lòng hắn vừa thư thái vừa buồn bã.

Nữ tử si tình đều ngốc vậy đó!

Người con gái hắn nhớ thương không biết đang ở nơi nào, bao lâu nữa

mới có thể quay về bên hắn…

******

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.