THỀ NGUYỀN - Trang 145

“Nếu mọi chuyện chấm dứt ở đây, các ngươi muốn đưa ta đến quan phủ xử
theo pháp luật hay đưa về Thanh Phong xử lý, ta đều nghe theo.”

“Triệu quản gia, Cổ tiểu thư đúng là do huynh giết sao?” Dù trong

lòng Phó Thu Nương không muốn tin chuyện xảy ra trước mắt là thật,
nhưng nàng không thể im lặng được nữa, run rẩy mở miệng xác nhận lại
lần nữa.

Nàng quen biết Triệu quản gia đã sáu bảy năm, mỗi khi nói chuyện,

đều cảm giác được ánh mắt ấm áp và dịu dàng của y. Nàng nghĩ người đàn
ông này vừa dịu dàng lại mang đến cảm giác rất an toàn. Nàng hiểu tình ý
của y nhưng chỉ có thể giả vờ như không thấy.

Đối với người mình tương tư suốt mấy năm Trần Không không thể thờ

ơ, đành quay mặt về phía khác, không cho bất kỳ ai thấy cảm xúc trong
mắt, cất giọng mịt mờ cay đắng, chỉ trả lời đúng một chữ: “Đúng.”

“Ta biết, vì ta nên huynh mới —” vừa nghe câu trả lời, Phó Thu

Nương đã hiểu ngay.

Trước đó, nàng nghe Triệu quản gia nói Triệu Phú Quý cưỡng hiếp Cổ

Huệ Nương nên rất lo lắng. Một khi Triệu Phú Quý thật sự cưới Cổ Huệ
Nương, con trai nàng sẽ không có chỗ dựa, nói không chừng ngay cả việc
loạn luân của huynh muội nàng cũng sẽ bại lộ. Nàng không lo cho mình,
chỉ lo lắng cho đứa con thiểu năng mang nặng đẻ đau mười tháng. Hơn nữa
bệnh của Phó Vân Xuyên ngày càng nặng, nàng lại quá nghèo khổ, nếu
Triệu gia thật sự bỏ mặc đứa con thì nàng làm sao nuôi sống gia đình này?

Vì chuyện này nên Triệu quản gia giết Cổ Huệ Nương sao?

“Người là ta giết, đương nhiên một mình ta gánh chịu.” Trần Không

vạch rõ quan hệ, không muốn cuốn nàng vào việc này: “Việc này không
liên quan đến nàng, đừng tự trách bản thân.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.