THỀ NGUYỀN - Trang 218

nhưng có bị trách mắng hay trừng phạt hắn cũng không hối hận. Hắn cũng
chẳng ngạc nhiên nếu sư phụ từ chối hoặc la mắng, nhưng hôm nay, sư phụ
cứ im lặng như thế khiến hắn do dự.

Hắn không biết tình cảm của sư phụ như thế nào, cũng không dám chủ

động mở miệng hỏi, chỉ cảm thấy lúc này tim đập thình thịch, thấp thỏm
không yên. Lòng trầm xuống, vô cùng nóng ruột, khổ sở duy trì động tác
cứng nhắc, nhưng tự hỏi không biết có thể giữ vòng tay ôm ấp này được
bao lâu.

Thật lâu sau, Thiên Sắc khẽ thở dài, phủ tay lên bàn tay Thanh Huyền,

nhẹ nhàng mở vòng ôm đang siết chặt lấy mình. Không quát mắng, không
trách phạt, thậm chí không khuyên nhủ, nàng nói về một chuyện chẳng liên
quan đến mình, không rõ có phải cố ý chuyển đề tài hay không: “Thanh
Huyền, ngươi có biết vì sao tiểu hoa yêu Chu Ngưng kia tìm đủ mọi cách
bám lấy vi sư không?”

Thanh Huyền giật mình, lúc này chưa hiểu ý của Thiên Sắc, chỉ nghĩ

nàng dùng mấy lời này để trốn tránh, không biết lấy đâu ra dũng khí lại
vươn tay ôm chặt lấy nàng!

“Sư phụ, Thanh Huyền thích người.” Hắn kiên định lặp lại lần nữa, lời

nói nặng tựa như tảng đá rơi vào lòng nàng. Hơi thở nóng hổi của chàng
thanh niên lùa vào tóc mai, vương vít bên cổ nàng. Cách lớp quần áo, nàng
cảm nhận được nhịp đập trái tim mãnh liệt trong ngực hắn, khoảng cách
giữa hai trái tim dường như trở nên vô hình. Sau đó, giọng hắn trầm xuống,
mang theo chút giận hờn lại có chút bất mãn, muốn hôm nay nhất định phải
có câu trả lời: “Chuyện này và chuyện của người khác có liên quan gì đâu.”

“Đúng là không liên quan nhưng lại liên quan đến ta và ngươi.” Khẽ

thở dài, có lẽ đã hiểu suy nghĩ từ đáy lòng hắn, Thiên Sắc rũ mắt xuống, để
mặc hắn ôm, hàng mi dài như cánh bướm che khuất đôi mắt nàng, cũng
như che khuất muôn vàn lời khó nói trong lòng nàng vào lúc này: “Ba ngàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.