THỀ NGUYỀN - Trang 293

“Không phải.” Thiên Sắc không ngại ngần phủ nhận, muốn gỡ vòng

tay đang ôm lấy mình, vô tình đụng phải bàn tay bị thương của hắn. Cảm
giác được hắn co người lại, nhưng càng ôm chặt hơn như là chết cũng
không chịu buông ra.

“Phải!” Thanh Huyền cắn chặt răng, mày nhướn cao, sắc mặt dần trở

nên thê lương: “Vì nụ hôn đó nên sư phụ mới thay đổi!”

Không, không phải là thay đổi, có lẽ sư phụ vốn không hề để ý tới

hắn!

Suy nghĩ này khiến lòng hắn lạnh lẽo, như rơi xuống vực thẳm.

“Ngươi đừng suy nghĩ lung tung —” Thiên Sắc nhíu mày, lòng hơi

buồn phiền, muốn gỡ cánh tay hắn ra lại sợ đụng tới vết thương, đành phải
đứng yên.

“Thanh Huyền không suy nghĩ lung tung!”

Ôm chặt lấy nàng, rốt cuộc hắn chẳng muốn bận tâm điều gì nữa. Tình

thầy trò, nam nữ khác biệt, tiên và người không chung đường, những trở
ngại chắn trước mặt hắn cao như núi nhưng hắn mặc kệ tất cả! Hôm nay, dù
bị sư phụ đánh một chưởng cho chết, hắn cũng mặc kệ, nhất định phải nói
hết tình cảm trong lòng!

Lúc này, hắn muốn bất chấp tất cả hét lên thật to, hận không thể cho

tất cả mọi người nghe thấy lời hắn, biết tâm sự của hắn —

Ta thích sư phụ, chỉ muốn thân thiết với sư phụ, hận rằng không thể

lúc nào cũng ôm sư phụ, hôn sư phụ! Ta không muốn thấy sư phụ bị kẻ
khác sỉ nhục, càng không muốn nhìn sư phụ héo mòn vì kẻ phụ bạc kia!
Chỉ cần sư phụ vui vẻ, ta có thể liều mạng lột da lóc xương kẻ phụ bạc đó,
phanh thây thành tám mảnh! Chỉ cần sư phụ hạnh phúc, dù là núi đao biển
lửa, địa ngục tối tăm cũng không e ngại, càng không lùi bước!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.