THỀ NGUYỀN - Trang 296

Tiếng thở dài kia kéo dài và đau thương khiến lòng người sợ hãi và

mất mát. Nó vừa kết thúc, Thanh Huyền cảm thấy bản thân như bị thứ gì đó
vô hình quấn chặt: “Sư phụ, không có người con gái khác.” Hắn nói rất rõ
ràng, cực kỳ chân thành, nét mặt vô cùng nghiêm túc. Rõ ràng là lời nói rất
trẻ con, nhưng lại khiến người ta cảm thấy chắc chắn: “Thanh Huyền thề
với trời, ngoại trừ sư phụ, sẽ không thích bất kỳ cô gái nào khác!”

“Ngươi không thích những người con gái khác là chuyện của ngươi,

không liên quan đến vi sư.” Nàng nghiêm mặt, thờ ơ lắc đầu giũ bỏ hết tất
cả. Đôi mắt lạnh lùng bởi không ai nhìn thấy sự hoảng hốt, thê lương
thoáng hiện trong đó.

Thanh Huyền đã ở cùng Thiên Sắc nhiều năm, biết nàng là người

ngoài lạnh trong nóng, nhưng chưa bao giờ thấy nàng lạnh nhạt với hắn
như thế. Có thể đoán được lúc này Thiên Sắc đã quyết tâm bỏ hắn ra đi,
điều này khiến hắn hoảng sợ.

“Chẳng phải ngày đó sư phụ đã nói, nếu Thanh Huyền bái người làm

thầy, người nhất định sẽ bảo vệ Thanh Huyền chu toàn sao?” Hắn khẽ cắn
môi, quyết định dùng mọi thủ đoạn, nói gì cũng không thể để sư phụ bỏ hắn
mà đi. Hắn cố ý giơ bàn tay bị bỏng, mếu máo, bộ dạng thật đáng thương:
“Trong Ngọc Hư Cung này, toàn là những người hung dữ độc ác, tâm tư
thay đổi thất thường. Sư phụ chưa đi, Thanh Huyền đã bị bắt nạt đến mức
này, nếu sư phụ thật sự bỏ mặc Thanh Huyền, để lại một mình Thanh
Huyền, không biết còn gặp phải những điều tồi tệ thế nào…”

“Ngươi đừng lo lắng vô cớ, dù có bất cứ chuyện gì, sư tôn cũng sẽ bảo

vệ ngươi.”

Tuy biết những gì hắn nói có thể xảy ra, nhưng Thiên Sắc cũng không

thay đổi, chỉ lạnh nhạt đáp lại. Bất luận có chuyện gì, dù ở Ngọc Hư Cung
có kẻ không xem nàng ra gì chuyện bé xé ra to, giận chó đánh mèo Thanh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.