THỀ NGUYỀN - Trang 37

“Thiên Sắc cô nương, tiểu sinh Hoa Vô Ngôn xin ra mắt.” Gã hắng

giọng, cung kính chắp tay vái chào, cực kỳ chăm chút câu chữ cất tiếng:
“Mấy lần tiểu sinh muốn lên Đông Cực bày tỏ tấm lòng nhớ thương sâu sắc
với cô nương trên đỉnh Yên sơn. Nhưng tiếc rằng, pháp lực tiểu sinh thấp
kém, không vào nơi chúng tiên tụ hội được, nhớ nhung mà chẳng biết làm
sao đành phải dùng chút thủ đoạn…”

“Chút thủ đoạn của ngươi là loại phương pháp hạ lưu này sao?” Lặng

lẽ đứng chen giữa Thanh Huyền và Hoa Vô Ngôn, Thiên Sắc lạnh lùng cắt
ngang lời lẽ nho nhã lễ độ của Hoa Vô Ngôn, sâu trong đáy mắt âm u
thoáng hiện lên chút lo lắng.

Vừa dứt câu, đến cả Thanh Huyền đứng sau lưng nàng cũng phải rùng

mình. Cậu cảm nhận rõ trong lời chất vấn ngắn ngủn của sư phụ ngập tràn
tức giận. Từng lời từng chữ như hóa thành hạt băng, nặng nề rơi xuống.

Không thể không nói rằng, dù là yêu hồ thừa cơ giở trò, nhưng nếu

cậu không tự mình xuống núi, thì sao yêu hồ có cơ hội chứ? Nghĩ đi nghĩ
lại, Thanh Huyền thầm xấu hổ và tự trách.

“Thiên Sắc cô nương quá lời, tiểu sinh chẳng qua chỉ chơi một trò đùa

nho nhỏ với lệnh đồ thôi.” Ở bên kia, Hoa Vô Ngôn vẫn đang tươi cười giải
thích, cố ý nhấn mạnh chữ “nho nhỏ”, sau đó gã lại thở dài sườn sượt lắc
đầu: “Nhưng không ngờ, Thiên Sắc cô nương lại xem là thật, cô nương lại
bắt hồn phách tiểu sinh vào giấc mơ của lệnh đồ để đối chất. Như vậy, tiểu
sinh bị tổn hao mười năm tu vi vô ích, con đường tu tiên càng xa thêm một
bước nhỏ rồi…” Càng nói giọng Hoa Vô Ngôn càng thấp xuống, đến cuối
cùng gã nhắc tới việc mình bị Thiên Sắc bắt hồn phách ở xưởng nhuộm
Triệu gia, còn thân thể bất tỉnh nhân sự của gã nằm đó cũng không an toàn
chút nào.

Mấy hôm trước, gã nghe đồn ở xưởng nhuộm Triệu gia xuất hiện nữ la

sát rất hung hãn. Gã đoán rằng hai thầy trò Thiên Sắc sẽ đến trấn nhuộm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.