THỀ NGUYỀN - Trang 371

chút bối rối sợ hãi: “Chắc là Đế tôn có điều hiểu lầm. Đệ tử phạm lỗi, làm
sư phụ đương nhiên khó thoát khỏi trách nhiệm dạy dỗ không nghiêm. Nếu
chưởng giáo sư huynh đã làm gương trước, nhận lỗi thay đồ đệ, sao Thiên
Sắc có thể trốn tránh trách nhiệm? Thanh Huyền nói năng ngôn cuồng mạo
phạm đế tôn, đương nhiên phải phạt, Thiên Sắc dạy dỗ không nghiêm, bây
giờ tự sám hối xem xét lại bản thân, không biết đế tôn đến đây có điều gì
chỉ dạy để thoát khỏi con đường lầm lạc này hay không?”

Những lời khéo léo, không chút đùa giỡn, còn kéo được Phong Cẩm

làm bình phong, giải quyết mọi chuyện không tốn hơi sức.

“Tự sám hối xem xét lại bản thân?!” Đối với những lời lèo lái khéo léo

sang vấn đề khác của Thiên Sắc, ánh mắt sâu thẳm của Hạo Thiên chợt trở
nên lạnh lẽo bức người, sắc bén như lưỡi dao khiến không khí xung quanh
đông cứng lại. Trầm mặc một lát, y khẽ nhíu mày, khuôn mặt anh tuấn đầy
vẻ nguy hiểm: “Ngươi thật sự quỳ ở đây là để tự sám hối xem xét lại bản
thân?!”

Tuy những lời này hàm ý không rõ ràng, nhưng Thiên Sắc đoán rằng

chắc chắn Hạo Thiên không biết nàng đã vào giấc mộng Thanh Huyền, đã
thấy được ma chướng trong đó. Có điều, tình cảnh khiến người ta xấu hổ
kia khiến nàng phải mở mắt ra nhìn Thanh Huyền, lòng khẽ run lên căng
như dây đàn.

“Nếu không phải thì đế tôn cho rằng vì sao Thiên Sắc quỳ ở đây?” Ép

bản thân phải bình thản lại, nàng đứng lên ung dung đối đáp với người
đứng đầu Cửu Trọng Thiên, không chút sơ hở chỉ bình tĩnh hỏi lại, nhìn thì
có vẻ như đang rất bình tĩnh nói chuyện với nhau, nhưng ẩn sâu dưới đó là
những mưu tính ngầm phức tạp và toan tính vô hình.

Nghe thấy câu hỏi ngược lại mình có chút khiêu khích, Hạo Thiên

cũng không hoảng hốt, chỉ nhíu mày, đôi mắt càng lạnh hơn: “Nhìn tới nhìn
lui đều giống như ngươi đang cố ý quỳ ở đây, bảo vệ đồ đệ bảo bối của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.