THỀ NGUYỀN - Trang 372

ngươi, cũng để chờ ta đến ban ân huệ!” Y hơi bực mình nhưng không thể
không thừa nhận, nếu Thiên Sắc không lên Tây Côn Luân chỉ sợ Bạch
Liêm sẽ chẳng thèm nể mặt thương lượng với y.

Nếu như trước Trường Sinh yến, hành động lời nói của Thanh Huyền

đều do Thiên Sắc bày mưu đặt kế, vậy thì màn bố trí cuối cùng khiến
Phong Cẩm quỳ xuống nhận lỗi sẽ coi như hai thầy trò này đang uy hiếp y.
Nghĩ kỹ lại chuyện năm đó, tuy rằng là vì số mệnh an bài nhưng Hạo Thiên
phải thừa nhận, y cũng có tư tâm.

Lúc ấy, y vô cùng coi trọng Thiên Sắc và Phong Cẩm, hy vọng hai

người qua lịch kiếp sẽ tu thành chính quả, nên mới nghĩ ra cách thức nhàm
chán như vậy, bày mưu đặt kế để Phong Cẩm sắp xếp. Đương nhiên Phong
Cẩm không muốn làm nhưng y ngầm đoán được chuyện lịch kiếp nên cố
gắng thực hiện. Có điều, không ai ngờ yêu hoa thược dược sẽ đi tìm Thanh
Huyền, cũng không ai đoán được, Thiên Sắc vốn lạnh lùng thành tính vì
quá cô độc nên không qua được ải tình.

Cuối cùng, những mưu tính này chỉ thành toàn cho một mình Phong

Cẩm, kéo theo hàng loạt người dính líu. Có người bị giáng chức, có người
chịu lôi hình, có người bị lịch kiếp mười kiếp, đã vậy còn đắc tội với Bắc
Âm Phong Đô đại đế.

Người con gái trước mắt này, cứng rắn cương trực, nếu có thể mài

giũa, cắt đứt tơ tình đương nhiên là nhân tài đáng trọng dụng của Thiên
giới, nhưng vì sao lại bị hủy hoại vì một chữ “Tình”?

Thực ra nói đến ân huệ, y cũng mắc nợ, không cần nói rõ nhưng trong

thâm tâm cũng nên trả nợ nhân tình cho hai thầy trò này.

“Nếu Đế tôn nói như vậy thì cứ tạm xem vậy đi.” Thiên Sắc tuỳu ý

hùa theo một tiếng, nhưng không thể tìm ra ẩn ý thật sự trong lời nàng nói.
Khóe môi nở nụ cười nhợt nhạt, đôi mắt như mất đi vẻ trong sáng vốn có,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.