THỀ NGUYỀN - Trang 373

nặng nề như lâu ngày chưa được mài giữa, chỉ thản nhiên chờ xem Hạo
Thiên sẽ đưa ra ân huệ gì.

Theo nàng thấy, Hạo Thiên cho rằng tất cả mọi hành động lời nói của

Thanh Huyền đều do nàng bày mưu đặt kế, vậy cũng rất tốt, chuyện gì cũng
sẽ hướng đến nàng, không trút lên người Thanh Huyền. Nên lúc này nàng
đặc biệt chờ Hạo Thiên đến, kết thúc trò khôi hài này cho nàng.

Hạo Thiên không biết những tính toán của Thiên Sắc, liền thấp giọng

khẽ thở dài. Hơi cúi đầu, đôi mắt đen sắc bén thu lại, khiến người ta không
thấy rõ ánh sáng chợt lóe: “Đồ đệ bảo bối của ngươi thật sự là nhân tài
hiếm có, bản đế tôn muốn dẫn nó lên Cửu Trọng Thiên vốn là ý tốt, không
ngờ nó cố tình suy nghĩ lung tung —”

“Đa tạ ý tốt của đế tôn.” Thiên Sắc hờ hững ngắt lời y. Đứng khoanh

tay, vẻ mặt bình tĩnh, nghiêng đầu nhìn bóng lưng thẳng tắp của Thanh
Huyền: “Bất kể là đi đâu, hoàn toàn là do ý muốn của nó, nếu nó không
muốn thì không ai có thể ép buộc.”

“Nhưng tư chất của nó tuyệt vời như vậy, cố tình chống lại số mệnh và

kiếp nạn, nếu không sửa được tiên thân, phải trở về luân hồi chẳng phải
đáng tiếc sao?” Hạo Thiên nghiêng đầu nhìn Thanh Huyền, có điều đó
không phải là ánh mắt tiếc hận khi nói với Thiên Sắc, ngược lại có chút sâu
xa.

“Đế tôn cũng là người ái mộ nhân tài, cần gì phải nói khó hiểu, quanh

co lòng vòng?” Nghe Hạo Thiên nói như vậy, Thiên Sắc lập tức hiểu được
ân huệ của y là gì. Tuy trong lòng thoáng vui mừng nhưng sắc mặt vẫn như
cũ, giọng nói cũng vô cùng nghiêm nghị: “Nếu thật sự có thể thành toàn
công đức cho Thanh Huyền, giúp nó tu thành tiên thân, đương nhiên Thiên
Sắc vô cùng cảm kích.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.