THỀ NGUYỀN - Trang 431

rất hung tợn, nó làm liều muốn giãy giụa đến cùng. Với tu vi của Thanh
Huyền lúc đó, nếu muốn đối phó với sói xám tinh quả thật hơi khó khăn,
nhưng cuối cùng chỉ dựa vào sự hung hăng không sợ chết, rốt cuộc hắn đã
thu phục được con sói xám tinh đó.

Giờ ngẫm lại, chẳng qua lúc đó hắn nhớ tới bộ dạng sợ hãi, hèn nhát

của mình đang núp sau lưng sư phụ ngày trước.

Đúng vậy, hắn không thể mãi là một đứa trẻ trốn sau lưng sư phụ,

được người bảo vệ. Một ngày nào đó, hắn muốn dùng đôi tay mình bảo vệ
sư phụ, một ngày nào đó hắn sẽ dùng khí phách nghiền mây, đội trời đạp
đất bảo vệ sư phụ, không để người chịu bất kỳ uất ức nào!

Nghĩ tới sư phụ, Thanh Huyền lại tập trung tinh thần. Hắn liếc nhìn

Chu Ngưng đang ngồi ghé vào một bên mép thuyền, liên tục tìm kiếm xung
quanh, hết nhìn đông rồi ngó tây, dường như nàng rất hưng phấn. Đừng nói
tới là ánh mắt hay biểu cảm khuôn mặt đều giống như đang chờ xem trò
hay xuất hiện, dường như nàng chỉ ước gì giây tiếp theo một con quỷ sẽ đột
ngột nhảy bật ra.

Nàng chưa gặp quỷ bao giờ sao, soi gương một cái là thấy liền mà?

Dù sao, yêu ma quỷ quái chẳng phải đều là thân thích, họ hàng với nhau,
chẳng lẽ nàng thật sự xem mình là người tu tiên?

Quan sát cảnh vật, có lẽ lời đồn ma quỷ đó hơn phân nửa là tin vịt,

không phải sự thật rồi. Thanh Huyền đang định gọi người chèo thuyền quay
đầu thuyền trở về Ninh An Vương phủ, nhưng đột nhiên hắn nhìn thấy có
một bóng người đang đứng dưới tàng liễu gần bờ sông.

Đó là một nữ tử mặc giá y đỏ thẫm cầm hai chuỗi nguyên bảo bằng

giấy thiếc, nàng đờ đẫn đứng đó, ngơ ngác nhìn mặt nước, tựa như một bức
tượng điêu khắc, nhưng từng sợi tóc phất phơ trong làn gió đêm, khiến
người ta sởn gai ốc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.