THỀ NGUYỀN - Trang 432

Rốt cuộc đó là người hay là quỷ?

Thanh Huyền vừa nghĩ vừa định thăm dò thực hư, thật không ngờ,

nàng ta đột ngột ngẩng đầu trông thấy chiếc thuyền nhỏ họ đang ngồi.
Dường như nàng ta giật mình, hoảng hồn mở trừng mắt, thét thất thanh như
người bệnh tâm thần: “Á! Có quỷ! Có quỷ!”

Hơn nửa đêm, nàng ta thét lanh lảnh như vậy, hiệu quả thật là rung

động lòng người, ngược lại khiến Thanh Huyền ngơ ngác.

Chu Ngưng hưng phấn nhảy phắt lên, ngó dáo dác xung quanh, vội cất

cao giọng hỏi: “Quỷ gì? Quỷ ở đâu?”

Chu Ngưng hùa theo làm rộn, khiến người chèo thuyền hoảng sợ vội

vã đưa thuyền cập vào bờ, vứt luôn mái chèo rồi nhảy phắt lên bờ.

“Có quỷ!” Ngón tay nữ tử kia lẩy bẩy chỉ vào đuôi thuyền, nàng ta

nuốt nước miếng, giọng nói cũng run run: “Mới vừa nãy, ở đó đó!”

Thanh Huyền nhìn theo hướng nàng ta chỉ thì trông thấy một ngọn đèn

đặt ở đuôi thuyền, dòng nước bên cạnh đang êm đềm trôi, đừng nói là quỷ
đến cả một vòng xoáy nước cũng không có. “Có quỷ thật ư?” Hắn âm thầm
quan sát nữ tử quái dị trước mặt, hắn cảm thấy nàng ta có ba phần giống
người, bảy phần giống quỷ, đôi mày hơi nhăn đã dần dần nhíu chặt lại, nét
mặt càng ngày càng nghiêm trọng. Trầm ngâm một lát, hắn lặng lẽ giãn đôi
mày ra, thấp giọng truy hỏi: “Con quỷ kia trông như thế nào?”

” Là… là một nữ tử… mặc áo đỏ… tóc… tóc tai bù xù… không có

mặt… chỉ… chỉ còn nửa cơ thể… lơ lửng đi theo sau… sau chiếc thuyền
của… của các người.” Nàng ta hơi co rúm lại, rồi ngồi xuống nhặt lấy
nguyên bảo, đèn cầy và nhang đã rơi tán loạn trên mặt đất, dường như nàng
ta rất hoảng loạn, lời nói không đầu không đuôi: “Sau đó, bỗng biến mất
tăm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.