THỀ NGUYỀN - Trang 519

Cuối cùng, có vẻ như đã cười đủ, ông mới uể oải vuốt chòm râu dài

trắng như tuyết, hơi ngẩng mặt lên: “Nếu muốn cứu thằng nhóc này, trừ phi
ngươi lập tức thành hôn động phòng với con trai ta.”

Đây rõ ràng là giới hạn của trêu đùa và châm chọc!

Thiên Sắc không thể chịu đựng thêm sự đùa cợt này nữa, ấn tay xuống

bàn cờ —

Nàng không muốn nói chuyện nhảm nhí với Bắc Âm Phong Đô đại đế

nữa, nếu ông ta cố ý làm khó, không chịu nói chuyện đàng hoàng thì nàng
sẽ vào Linh Lung Cục!

Bạch Liêm nhanh tay lẹ mắt, giơ tay ra chụp lại nhưng không kịp, bây

giờ mới cảm thấy ngạc nhiên vì thái độ khác thường của nàng từ lúc hồn
phách nàng vào Âm ty. Trước đây, nàng chưa từng vội vàng bối rối như
vậy, là vì thằng nhóc tên Thanh Huyền kia sao? Nếu nói trong lòng không
có cảm giác gì thì đúng là lừa người, lúc này lòng y nổi cơn ghen tỵ như
sóng ngầm: “Thiên Sắc, đừng vào Linh Lung Cục”. Nhìn nàng ấn tay
xuống bàn cờ mà không thể ngăn được, y chỉ có thể hét lên: “Trước khi tu
hành muội là yêu, một khi hồn phách lạc vào ván cờ đó thì khó có thể ra
ngoài!”

Đáng tiếc, y chưa nói hết câu, tay nàng đã kiên quyết ấn xuống bàn cờ,

hồn phách nhanh chóng biến mất, bị ván cờ kia hút vào chỉ còn lại vệt sáng
chói mắt.

Sắc mặt Bạch Liêm hoảng hốt, ngẩng đầu nhìn Bắc Âm Phong Đô đại

đế: “Phụ quân, không phải người nói —”

“Bạch Liêm, an tâm, đừng nóng nảy.” Bắc Âm Phong Đô đại đế khẽ

gật đâu, nét mặt không còn chút trêu chọc như vừa rồi, ngay cả nụ cười
cũng biến mất: “Không cần quá lo lắng cho con bé đó, cho dù nó không ra
được cũng sẽ có người đích thân mang nó ra.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.