THỀ NGUYỀN - Trang 525

Nhưng mà, những lời Bắc Âm Phong Đô đại đế nói khiến hắn rất khó

chịu. Cái ông già kia, con gái ông và Bán Hạ sư bá cũng đã có kết tinh tình
yêu là Triệu Thịnh, ông không chịu nhận Bán Hạ sư bá là con rể thì cũng
thôi đi. Đằng này ông còn vô liêm sỉ gọi sư phụ ta là con dâu, ông muốn gì
chứ?

Được rồi, cho dù tiểu sư bá yêu tha thiết sư phụ, nhưng sư phụ lại

không có tình cảm nam nữ gì với tiểu sư bá kia mà!

Đương nhiên, hắn không chịu thừa nhận sư phụ vẫn còn nhung nhớ

quyến luyến gì với Phong Cẩm. Nếu nói hắn mặt dày cũng được, vô sỉ cũng
thế, hắn chỉ thừa nhận người trong lòng sư phụ là mình hắn mà thôi.

Được rời, cho dù tạm thời còn chưa phải là hắn, mặc dù hắn hơi mặt

dày mày dạn, nhưng hắn đã quyết lòng một ngày chưa làm người duy nhất
trong lòng sư phụ thì chưa chịu thôi!

Ôm ý nghĩ như vậy, hắn không hoang mang lo lắng nữa, chỉ đơn giản

tìm một chỗ thảnh thơi ngồi xuống, chờ sư phụ đến chui đầu vào rọ. Trong
lúc chờ đợi, đám yêu ma quỷ quái phiền phức lại chạy tới đây quấy rầy, bọn
chúng còn tự cho là thông minh, hóa thân thành nữ tử âm mưu dùng sắc
đẹp mê hoặc hắn. Sở dĩ hắn xé áo bịt kín mắt không phải là sợ bị mê hoặc
mà là muốn làm nũng với sư phụ, muốn chứng minh trong mắt hắn chỉ có
mỗi người mà thôi.

Hơn nữa, càng khiến hắn nực cười là những nử tử do đám yêu ma quỷ

quái này biến thành càng nhìn càng ngứa mắt, cái kiểu đẹp tục tằng khiến
người ta ghét cay ghét đắng đó, làm gì có chút cảm giác quyến rũ hay mê
hoặc nào chứ?

Hắn vẫn còn nhớ rõ rành rành, có một lần, hắn vô tình trông thấy sư

phụ tắm ở thác nước phía sau núi, tuy là cái lướt mắt trong lúc tâm tình
hoảng hốt, nhưng chỉ một tích tắc thôi cũng đủ khiến hồn phách tiêu tan,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.