THỀ NGUYỀN - Trang 526

khiến hắn cười ngây ngô mãi, lúc trở về hắn phát hiện mình không những
chảy máu mũi mà mấy đêm liên tiếp khó lòng kềm chế mơ thấy mộng
xuân, làm bẩn tất cả chăn ở Yên Sơn. Hắn không thể không cười khổ mang
chăn ra, giặt rồi lại giặt, hắn đem đống chăn ướt rượt đó phơi cũng được
hơn nửa sườn núi rồi.

Sau đó, không phải hắn không từng có ý muốn nhìn trộm, nhưng rốt

cuộc hắn có tà tâm nhưng không có gan tặc, chỉ đành tua đi tua lại ký ức
đẹp đẽ hắn vô tình bắt gặp trong tích tắc đó, để an ủi nỗi tương tư khắc
khoải.

Cho nên, ngồi trước ảo ảnh thác nước khó phân biệt thật giả này, hắn

biến tâm thành mắt, hồi tưởng lại cảnh tượng ngày hôm đó ở sau núi Yên
Sơn. Đôi chân thon dài như ngọc của sư phụ bước vào hồ nước dưới thác ra
sao, làn nước trong vắt từng tấc từng tấc bao bọc cơ thể không chút tỳ vết
và từng lọn từng lọn tóc đen nhánh của người như thế nào, một vẻ đẹp
trong thanh nhã có điềm tĩnh. Vầng sáng xanh ngọc phủ lên cơ thể trần trụi
hoàn mỹ, vòng eo thon nhỏ, cánh tay trắng muốt, dáng người như ngọc tạc,
như gió lượn tuyết bay cực kỳ xinh đẹp, quyến rũ mà không mị tục. Chỉ
trong một cái chớp mắt, sư phụ tựa như lá xanh được sóng vờn quanh,
thướt tha ngọc ngà đứng trong màn hơi nước mênh mông mờ ảo, đẹp tự
nhiên không chút giả tạo, nét đẹp đó chấn động lòng người.

Cảnh tượng đẹp đẽ đó tuy hắn chỉ trông thấy một lần duy nhất, nhưng

đã đủ để hắn trân trọng cả đời, đây có thể xem là lòng tham hay không?

Nếu phải thì cho dù hắn có mất hết tất cả, cũng chỉ tham duy nhất lần

này thôi!

Dù Thiên Sắc rất hững hờ với tình cảm nhưng dù sao nàng không

quen hành động thân mật thế này, cũng không chịu nổi những lời chân
thành tha thiết liên miên không dứt của hắn. Sau khi cân nhắc, rốt cuộc
Thiên Sắc rút mạnh tay về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.