THỀ NGUYỀN - Trang 583

Mà cô gái này, y chưa từng gặp mặt.

Rõ ràng là sắp khóc, cuối cùng lại kìm nén, nuốt ngược nước mắt sắp

tràn mi về. Chu Ngưng hít sâu mấy hơi, mỉm cười ngọt ngào. Đúng vậy,
thời khắc gặp lại sao có thể khóc? Nàng không thể cho y biết, ngày y rời đi,
nàng đã trải qua biết bao gian khổ nan. Y hy vọng nàng có thể trở nên kiên
cường, có thể tu hành đắc đạo, nhưng nàng lại không hề tiến bộ, điều này
có khiến y thất vọng không?

“Ngọc Thự, sao huynh lại xuất hiện ở đây? Không phải huynh đang tu

hành ở Ngọc Hư Cung Tây Côn Luân sao?” Càng nghĩ là cố gắng không
khóc, thì đáy mắt càng nóng rực, lòng chua xót như thủy triều mãnh liệt,
chính bản thân cũng có thể cảm giác được nụ cười miễn cưỡng. Hít hít mũi,
Chu Ngưng cố gắng cong khóe môi, còn buông lời trêu ghẹo như trước đây
vẫn làm, phân tán sự chú ý của y: “Chẳng lẽ, huynh đắc đạo thành tài nên
xuống núi tìm muội?”

Dù rất thắc mắc việc cô gái này biết rõ tục danh và lai lịch của mình,

nhưng Ngọc Thự vẫn đứng im. Hơi nheo mắt lại, nhìn từ trên xuống dưới
cô gái nhỏ nhắn vui vẻ này, chợt phát hiện điều khác lạ trên người nàng ta.
Đôi mắt đen thâm trầm sáng như ngọc khiến người khác không đoán được
tâm tư của y: “Ngươi là yêu —” xác định xong, y lui về phía sau mấy bước,
sự ngạc nhiên vốn có biến thành vẻ xa cách.

“Ngọc Thự!?” Hành động lui về phía sau của Ngọc Thự khiến cho nụ

cười miễn cưỡng trên mặt Chu Ngưng lập tức biến thành cứng ngắc. Không
biết sao, đột nhiên một dự cảm xấu len lỏi vào tâm trí, nàng bước lên rút
ngắn khoảng cách: “Huynh làm sao vậy? Huynh không nhận ra muội sao?
Muội là Chu Ngưng!”

“Chu Ngưng?!” Ngọc Thự chậm rãi nhắc lại tên nàng ta, đôi mắt sâu

lại sáng càng mang vẻ sắc bén như kiếm:”Thật có lỗi, ta không quen cô.” Y

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.