THỀ NGUYỀN - Trang 586

“Huynh cho là một câu ‘không quen biết” là có thể xóa hết chuyện

trước đây của ta và huynh sao?” Nghe y thẳng thừng phủi sạch như thế,
Chu Ngưng cắn mạnh môi, hít sâu một hơi: “Huynh còn nhớ lúc trước khi
lên Tây Côn Luân huynh đã hứa hẹn gì với ta không? Chính miệng huynh
đã hứa, chẳng lẽ đã quên tất cả sao? Ta là vì huynh mới trải qua trăm cay
nghìn đắng —”

Trong lúc Ngọc Thự im lặng chìm trong suy nghĩ, nàng kích động nói

không ngừng, thì bên cạnh vang lên tiếng cười khẽ phá phong cảnh.

Chu Ngưng quay đầu lại nhìn, chỉ thấy trong đám cây cối âm u dưới

bóng hoàng hôn, gã hồ yêu Hoa Bất Ngôn đang nhàn nhã dựa vào thân cây,
vẻ mặt hớn hở như đang xem kịch vui.

Gã hồ yêu mắc dịch này!

“Chậc chậc chậc!” Hoa Bất Ngôn vừa lắc đầu vừa tặc lưỡi, giở giọng

quái gở: “Tiểu hoa yêu, muốn quấn lấy một chàng trai mà ngươi hung dữ,
bám riết người ta như vậy là hỏng chuyện, chi bằng để ca ca dạy cho ngươi
nhé. Một cô gái muốn quyến rũ một chàng trai thì đầu tiên phải dịu dàng,
sau đó yêu thương nhung nhớ, lấy thân báo đáp, gạo nấu thành cơm. Đương
nhiên, nếu chàng trai này thuộc dạng đầu gỗ không hiểu phong tình thì
ngươi có thể dùng thủ đoạn đặc biệt. Sau khi chuyện đã thành, y dám chối
bỏ không chịu trách nhiệm, ngươi có thể rêu rao khắp nơi để tranh thủ sự
thông cảm, sau đó lấy đạo nghĩa trách nhiệm buộc y vào khuôn khổ.
Nhưng, ngươi cũng phải để ý kẻo bị y quay lại cắn cho một phát trả đũa, vì
dù sao hành vi bội tình bạc nghĩa không chịu trách nhiệm xưa nay là
chuyện đệ tử Thần Tiêu phái am hiểu nhất, ngay cả chưởng giáo Thần Tiêu
phái Phong Cẩm cũng đức hạnh thế mà, đệ tử trong phái đương nhiên phải
học theo…”

Ngọc Thự không biết Hoa Bất Ngôn, vốn không để ý lời của gã.

Nhưng khi nghe Hoa Bất Ngôn nhắc tới “Phong Cẩm” với lời lẽ quá đáng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.