THỀ NGUYỀN - Trang 596

sao, sư phụ là của một mình hắn, dáng vẻ phong tình, ngượng ngùng say
mê lòng người chỉ thích hợp để đóng cửa cho một mình hắn thưởng thức,
không nên để cho đám người nhàm chán này nhìn thấy.

“Hy vọng đạt được thì đã sao?” Nghĩ như vậy, hắn đột nhiên có hứng

trêu đùa, tiến lên vài bước bước, vòng tay ôm lấy Thiên Sắc đang đứng
phía trước, nhìn về phía Dụ Lan với ánh mắt khiêu khích. Dán sát vào tai
Thiên Sắc, cố ý thì thầm bằng giọng nói không lớn không nhỏ: “Cho dù có
hy vọng thì nàng ta cũng chỉ có thể đứng nhìn mà thôi, thân thể này của ta,
chỉ duy nhất sư phụ có thể tận hưởng, sao đến lượt nàng ta?!”

Những lời như thế khiến Thiên Sắc đỏ mặt, bởi vì bị Thanh Huyền ôm

chặt nên không biết nói gì cho phải , chỉ có thể im lặng lúng túng, ngại
ngùng.

Nghe được những lời khiêu khích của Thanh Huyền, Dụ Lan càng

cười ngọt ngào và gian xảo hơn nữa.

“Nói như vậy, tiểu đồ đệ ngươi chê tay chân ta quá chậm chạp phải

không?” Một lọn tóc rũ xuống bên khuôn mặt xinh đẹp của nàng. Nụ cười
mỉm bên đôi môi đỏ mọng khiến người ta khó hiểu, nét cười ấy càng làm
tôn thêm dáng người và dung nhan tuyệt mỹ của nàng. Không biết vì sao
đột nhiên xuất hiện không khí quái dị khiến người ta không nói nên lời.

Nàng lấy tay che miệng lại, nụ cười khéo léo ẩn hiện hai đồng xu bên

má: “Ngày mai là ngày vui của Tố Bạch và Triệu Thịnh, cũng là lúc ta và
Phong Cẩm ước định, cho nên bất luận thế nào, đêm nay cũng phải lấy
được thân thể của ngươi!” Khẽ dừng lại, nàng đột nhiên thu lại nụ cười,
nheo mắt nhìn Thanh Huyền, ánh mắt chợt trở nên sắc bén như mũi dao
nhọn: “Đợi đến lúc hồn phách Cứ Phong nhờ cửu chuyển chân hồn đan vào
thân thể của ngươi, ta chắc chắn sẽ thương hương tiếc ngọc, hưởng thụ thật
tốt thân thể này!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.