THỀ NGUYỀN - Trang 67

lại còn một nữ tử chết oan, âm hồn quấy phá, ngẫm nghĩ thôi cũng khiến
người ta rợn tóc gáy. Chỉ là không biết nữ tử đó gặp chuyện gì, hay bị
người nào hại chết.

“Sư phụ, ngày mai chúng ta có cần đến xưởng nhuộm đó xem hay

không?” Cậu suy tư, xuất phát từ bản tính cẩn thận, ngập ngừng đề nghị.

“Không cần chờ tới ngày mai.” Thiên Sắc đứng dậy, đôi con ngươi

đen đặc lại khôi phục vẻ bình thản tựa như một đầm nước không gợn chút
sóng, hoàn toàn không bộc lộ chút cảm xúc nào: “Giờ đang đúng thời khắc
giao nhau giữa giờ tý và giờ sửu, cũng đúng lúc âm khí nặng nhất, chúng ta
đến xưởng nhuộm luôn.”

* Giờ tý: 23h-1h sáng, giờ sửu: 1h-3h sáng. ***

Vì liên tiếp xảy ra chuyện, trời vừa sụp tối, hơn mười người giúp việc

trong xưởng nhuộm liền biến mất tăm không còn một bóng dáng.

Giờ phút này, bóng tối bao trùm xưởng nhuộm, gió đêm xào xạc, cực

kỳ âm u, không khí khiến người ta sợ hãi, hoảng loạn. Thanh Huyền bước
theo sau Thiên Sắc thấp thỏm ló đầu ra nhìn, lòng lo lắng bất an.

Thiên Sắc bước đến tỉ mỉ quan sát thùng nhuộm, nàng phát hiện thùng

nhuộm quả nhiên là cổ vật có niên đại vài trăm năm. Nó ngưng tụ tâm
huyết và tinh hồn của mấy đời tổ tông Triệu gia, thảo nào Triệu Phú Quý
dám giam giữ ba hồn bảy phách của nam tử kia ở đây. Cẩn thận xem kỹ
xung quanh xưởng nhuộm, nàng không phát hiện thấy có hồn phách hoặc
khí tức thi thể ai khác.

Như vậy, không phải là oan hồn nam tử quấy phá, vậy nữ la sát từ đâu

mà ra?

Nàng hiếm khi gặp chuyện khó tưởng tượng thế này, xem ra muốn biết

chân tướng e rằng chỉ có thể được ăn cả ngã về không thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.