THỀ NGUYỀN - Trang 810

Về phần sư phụ đánh bại Yêu Kiêu Quân thế nào, nàng thật sự không

thể nói rõ, chỉ nhớ thanh kiếm trong tay sư phụ như ngàn vạn binh khí đồng
loạt tấn công, phát ra ánh sáng cực kỳ chói mắt. Vầng hào quang này rất kỳ
lạ, dường như là tập hợp ánh sáng mặt trời và tinh hoa của mặt trăng, tỏa ra
khắp bốn phía. Thanh kiếm vung lên, biến đổi khôn lường thành một con
rồng lớn cuộn tròn, miệng phun ra cầu lửa và băng, uy lực kinh người,
không thể chống đỡ.

Binh khí mang theo uy lực khủng khiếp như vậy nàng chưa từng thấy

qua, thần binh thượng cổ của mười hai vị thần đế sử dụng trong truyền
thuyết thiên giới chắc cũng không hơn như vậy đâu nhỉ?

Sau cùng, Yêu Kiêu Quân tựa như khiếp sợ, tóm lấy yêu thú ném về

phía sư phụ! Rõ ràng kiếm trong tay sư phụ có thể chém đôi Ôn thú, nhưng
không biết vì sao sư phụ lại do dự. Dựa vào kẽ hở đó, Yêu Kiêu Quân thừa
dịp bỏ trốn mất dạng, Ôn thú kia chỉ bị thương nhẹ cũng bỏ trốn luôn.

Sư phụ không đuổi theo, có lẽ là biết dù đuổi theo hai kẻ tội ác tày trời

kia, băm vằm ra vạn mảnh cũng khó lòng xoay chuyển tất cả.

Nhưng điều nàng hoàn toàn không ngờ là, ngay tiếp đó, sư phụ ném

thanh kiếm, một tay chụp lên ngực trái của mình, khoét mạnh vào, chớp
mắt đã lấy trái tim của mình ra!

Chuyện này —!

Sư phụ biết không cứu được sư tôn nên định tử tự sao?

Không ngờ, sư phụ moi tim mình ra là để đặt vào ngực sư tôn, đặt bàn

tay lên, chỉ lẳng lặng nói một câu: “Ta có thể cho nàng, chỉ có trái tim này.”
Sau đó, sư phụ chậm rãi ngồi xuống, ôm chặt sư tôn không động đậy, như
là thành kính chờ đợi, đợi sư tôn sống lại. Còn nàng mở to mắt kinh hãi,
không thể tưởng tượng nổi nhìn vết thương trước ngực sư tôn dần khép lại,
sắc mặt cũng dần hồi phục. Nhìn tình cảnh trước mắt này, đầu óc nàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.