THỀ NGUYỀN - Trang 819

Thoáng dừng lời, nàng nheo mắt, nhíu mày lại, nụ cười nhẹ trên môi trong
chớp mắt hóa thành nụ cười lạnh lẽo, mang theo lệ khí khiến người ta
không dám nhìn gần: “Nếu nhị vị tiên quân không muốn giúp đỡ, vậy hôm
nay Thiên Sắc đành không biết lượng sức, tự tiện xông vào!”

“Làm càn!” Hai vị thị thần đưa mắt nhìn nhau rồi đồng loạt quát lớn,

một người nóng nảy vung kích lên nhằm thẳng vào Thanh Huyền ở trên
lưng Thiên Sắc, định đánh vào điểm yếu của nàng, đánh nhanh thắng
nhanh: “Tử Vi viên há có thể để hạng vô danh tiểu tốt bừa bãi ra vào!”

Thiên Sắc xoay tròn tránh đòn tấn công không nể tình kia, sau khi ổn

định lại cơ thể Thanh Huyền trên lưng, nàng gọi Lục Kiếm Tiên, nắm chặt
kiếm trong tay.

Như bị kinh động, bốn phía xung quanh lập tức xuất hiện không ít các

thị thần trong Bắc Đẩu Ti. Bọn họ nghiêm trang vây thành vòng tròn, rồi
dần thu nhỏ vòng tròn lại bao vây Thiên Sắc.

Tính từ lần dùng hồn phách thụ yêu trong rừng khóc đêm tế kiếm thì

Lục Kiếm Tiên vẫn chưa từng giết chóc. Với kiếm hồn trong Lục Kiếm
Tiên mà nói thì nó đã quá cô đơn nhàm chán. Bây giờ cảm nhận được sát
khí quay quanh mình, Lục Kiếm Tiên rít lên như tiếng phượng hót lanh
lảnh, hào quang xanh sẫm bao quanh mũi kiếm, tựa như những ngôi sao
trên dòng nước thu dưới ánh trăng đêm, ngập tràn vẻ quạnh quẽ tàn khốc.
Còn nét mặt của Thiên Sắc cũng nửa cười lạnh lùng, nửa trào phúng, nàng
nhíu mày, khóe mắt nhếch lên toát ra hơi lạnh giống hệt Lục Kiếm Tiên,
thản nhiên đáp lời: “Xin chỉ giáo!”

Một trận ác chiến lập tức mở màn.

Thật ra, với Thiên Sắc mà nói đây không những là một trận ác chiến

mà còn là một trận chiến gian khổ. Lúc trước nàng giao chiến với Yêu Kiêu
Quân đã hao tổn không ít tu vi. Nàng sống lại nhờ trái tim của Thanh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.