THỀ NGUYỀN - Trang 862

bắt nạt, xem thường trước kia. Đừng nói tiên đồng, thị thần thủ vệ mà ngay
cả Vân Trạch nguyên quân gặp nàng, cũng phải gọi một tiếng “Cô cô”.

Điều khác biệt là, các tiên nga tiên đồng thị thần thủ vệ đều cung kính,

chỉ có Vân Trạch nguyên quân là cười nói ngoài mặt.

Lúc trước, khi vừa tới Tử Vi viên, Chu Ngưng nơm nớp lo sợ, không

biết đạp phải phân chó động trời nào mà có được thể diện và may mắn đến
vậy.

Ty thần tịch Vân Trạch nguyên quân những năm gần đây luôn dạy

nàng học đạo, nhưng không cho nàng làm lễ bái sư. Nàng nhớ rất rõ, mình
đã bái Thanh Huyền sư phụ làm thầy, mà khi bái sư cũng vội vã gấp gáp,
nhưng Thanh Huyền sư phụ đã thân chết hồn tan, bây giờ Vân Trạch
nguyên quân lại tận tâm dốc sức dạy dỗ, khiến nàng luôn băn khoăn liền
chủ động nhắc đến lễ bái sư. Nào ngờ Vân Trạch nguyên quân kinh ngạc,
chỉ cười cười nói thẳng: “Không dám nhận.”

Vì sao ‘không dám nhận?’.

Vấn đề này, nàng từng hỏi Vân Trạch nguyên quân, nhưng y cứ thần

bí, cười như có như không, ra sức xúi giục nàng đi Tử Vi viên: “Nếu cô cô
muốn biết vì sao, chi bằng tự đến hỏi Đế quân đi.”

Nhắc tới Đế quân, Chu Ngưng nhịn không được liền nuốt nước bọt,

rụt cổ lại. Đừng nói là tự đến Tử Vi viên, xưa nay, nàng thấy bóng dáng Đế
quân là phải đi đường vòng, sao có gan đến hỏi?

Vì sao nàng lại sợ Đế quân như vậy ư?

Thật ra, không phải vì Bắc Cực Trung Thiên Tử Vi đại đế là hung thần

ác sát, chỉ là thân phận của hắn khiến người ta quá khiếp sợ, uy danh vượt
trội hơn hẳn mấy vị đế quân còn lại. Nhớ ngày đó, lần đầu tiên Chu Ngưng
gặp hắn, hắn mở đầu bằng việc hỏi nàng chuyện học hành, nghe nói nàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.