THỀ NGUYỀN - Trang 948

Chỉ là bây giờ, không ai nhớ những chuyện này.

Uống xong nước Vong Xuyên trong dòng Tam Đồ, hắn trút bỏ thân thể

người phàm, trở về thần chức, đã quên hết tất cả trước kia. Còn nàng sẽ
nhanh chóng mang theo ký ức hồn phi phách tán, từ biệt nhân thế trong
lặng lẽ.

Có lẽ, đây mới là kết cục tốt nhất…

Đột nhiên có một bàn tay vươn tới từ phía sau, kéo vai nàng!

Nàng hoảng hốt, sức mạnh không bị trói buộc trỗi dậy, bất chợt nghe

thấy giọng nói cực kỳ quen thuộc bên tai: “Giỏi lắm, gặp lại chi bằng
không gặp, đa tình lại hóa vô tình! Uổng công ta vì muội —”

Thiên Sắc giật mình, vùng mạnh để thoát khỏi tay y xoay người sang

chỗ khác, không ngờ người đó đứng rất gần sau lưng nàng, chóp mũi suýt
nữa chạm vào ngực hắn.

“Tiểu sư huynh!” Nàng hơi ngạc nhiên, khẽ kêu lên.

Bạch Liêm nhíu mày, nhìn nàng khẽ lắc đầu, dường như muốn nàng

đừng lên tiếng. Sau đó, y nhanh chóng từ trong lòng lấy ra một hạt châu đỏ
rực, thận trọng đặt vào bàn tay nàng, giọng cực nhẹ lại có chút tức giận:
“Cầm lấy!”

“Đây là —” Thiên Sắc gương mắt nhìn hạt châu đỏ rực trong bàn tay,

khi ngẩng đầu lên lại xúc động không thể nói nên lời: “Huynh đến Càn
Nguyên sơn —”

Đúng vậy, hạt châu đặt trong tay nàng, chính là Tù hồn châu, phong ấn

bên trong chính là đứa con nàng vốn không có duyên gặp mặt!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.